《和崔尚书喜雨》拼音译文赏析

  • cuī
    shàng
    shū
  • [
    táng
    ]
    zhāng
    jiǔ
    líng
  • yáng
    suī
    yǒu
    huì
    jīng
    yuè
    weì
    weí
    zaī
    shàng
    niàn
    rén
    tiān
    chóng
    xiān
    yún
    hàn
    huí
  • rén
    xīn
    cǎo
    háo
    lìng
    fēng
    leí
    zhào
    làn
    yīn
    xiá
    zhǐ
    jiāo
    fēn
    ruì
    lái
  • sān
    chén
    shǔ
    píng
    fēn
    chí
    liū
    yīn
    tiān
    mǎn
    lín
    fāng
    weí
    kaī
  • tīng
    zhōng
    shēng
    wàng
    chù
    yǐng
    pái
    huái
    huì
    chéng
    fēng
    suì
    chāng
    yán
    shàng
    cái
  • lún
    yàn
    shí
    shì
    yún
    tái
    zhí
    sòng
    huáng
    ēn
    jiā
    chóng
    cháo
    biàn
    jiǔ
    gaī

原文: 积阳虽有晦,经月未为灾。上念人天重,先祈云汉回。
仁心及草木,号令起风雷。照烂阴霞止,交纷瑞雨来。
三辰破黍稷,四达屏氛埃。池溜因添满,林芳为洒开。
听中声滴沥,望处影徘徊。惠泽成丰岁,昌言发上才。
无论验石鼓,不是御云台。直颂皇恩浃,崇朝遍九垓。



张九龄简介: 张九龄(678-740),字子寿,一名博物,汉族,韶州曲江(今广东韶关市)人。长安年间进士,官至唐开元尚书丞相,中书侍郎同中书门下平章事,后罢相,为荆州长史。他是一位有胆识、有远见的著名政治家、文学家、诗人、名相,忠耿尽职,秉公守则,直言敢谏,选贤任能,不徇私枉法,不趋炎附势,敢与恶势力作斗争,为“开元之治”作出了积极贡献。他的诗风清淡,有《曲江集》,以及五言古诗,以素练质朴的语言,寄托深远的人生慨望,对扫除唐初所沿习的六朝绮靡诗风,贡献尤大,誉为“岭南第一人”。