《巡省途次上党旧宫赋》拼音译文赏析

  • xún
    xǐng
    shàng
    dǎng
    jiù
    gōng
  • [
    táng
    ]
    lóng
  • sān
    qiān
    chū
    làng
    jiǔ
    wàn
    tuán
    kōng
    tiān
    yóu
    jīng
    fǒu
    yīn
    yáng
    shǐ
    méng
  • zhēn
    shì
    zuǒ
    èr
    zhù
    zhāo
    róng
    duō
    xiè
    shí
    kāng
    liáng
    cán
    shí
    lài
    gōng
  • cháng
    huái
    怀
    wèn
    dǐng
    shān
    xióng
    xué
    liú
    kūn
    xiān
    hàn
    fēng
  • yīng
    máo
    bāo
    kuò
    háo
    jié
    láo
    lóng
    rén
    shì
    cháo
    ōu
    hǎi
    tóng
  • zhū
    jīn
    zuò
    gōng
    yàn
    zhǎo
    chéng
    lán
    cuì
    yuán
    yán
    luò
    zhào
    hóng
  • xiǎo
    shān
    qiū
    guì
    cháng
    bǎn
    jiù
    lán
    cóng
    shì
    yān
    liú
    chù
    chéng
    huān
    weì
    qióng

原文: 三千初击浪,九万欲抟空。天地犹惊否,阴阳始遇蒙。
存贞期历试,佐贰伫昭融。多谢时康理,良惭实赖功。
长怀问鼎气,夙负拔山雄。不学刘琨舞,先歌汉祖风。
英髦既包括,豪杰自牢笼。人事一朝异,讴歌四海同。
如何昔朱邸,今此作离宫。雁沼澄澜翠,猿岩落照红。
小山秋桂馥,长坂旧兰丛。即是淹留处,乘欢乐未穷。



李隆基简介: 李隆基是唐朝第二位皇帝,他在位期间,前期注重拨乱反正,任用贤相姚崇、宋璟等,励精图治,使唐朝进入了开元盛世,后期宠爱杨贵妃,怠慢朝政,宠信奸臣李林甫、杨国忠等,加上政策失误和重用安禄山等侫臣,导致了后来长达八年的安史之乱,为唐朝中衰埋下伏笔。756年李亨即位,尊其为太上皇。762年5月3日,李隆基病逝,享年78岁。