《谒金门(一名花自落、垂杨碧、出塞)》拼音译文赏析

  • jīn
    mén
    míng
    huā
    luò
    chuī
    yáng
    chū
    sài
  • [
    táng
    ]
    weí
    zhuāng
  • chūn
    rǎn
    jiù
    xīn
    绿
    liǔ
    wài
    feī
    lái
    shuāng
    nòng
    qíng
    xiāng
    duì
    ¤
  • lóu
    wài
    cuì
    lián
    gāo
    zhóu
    biàn
    lán
    gān
    yún
    dàn
    shuǐ
    píng
    yān
    shù
  • cùn
    xīn
    qiān
  • chūn
    lòu
    jīn
    jìn
    àn
    tiǎo
    cán
    zhú
    lián
    qián
    fēng
    hàn
    zhú
    mèng
    hún
    xiāng
    duàn
    ¤
  • yǒu
    jiāo
    ráo
    xiù
    píng
    宿
    xián
    bào
    pa
    xún
    jiù
  • yuǎn
    shān
    meí
    dài
    绿
  • kōng
    xiāng
    zhuàn
    xiāo
    tiān
    shàng
    cháng
    é
    rén
    shí
    shū
    chù
    ¤
  • xīn
    shuì
    jiào
    lái
    rěn
    jūn
    shū
    mǎn
    yuàn
    luò
    huā
    chūn
  • duàn
    cháng
    fāng
    cǎo

原文: 春雨足,染就一溪新绿。柳外飞来双羽玉,弄晴相对浴¤
楼外翠帘高轴,倚遍阑干几曲。云淡水平烟树簇,
寸心千里目。
春漏促,金烬暗挑残烛。一夜帘前风撼竹,梦魂相断续¤
有个娇饶如玉,夜夜绣屏孤宿。闲抱琵琶寻旧曲,
远山眉黛绿。
空相忆,无计得传消息。天上嫦娥人不识,寄书何处觅¤
新睡觉来无力,不忍把君书迹。满院落花春寂寂,
断肠芳草碧。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


韦庄简介: 韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传,曾任前蜀宰相,谥文靖,主要作品有《浣花词》、《清平乐·春江晚景》、《清平乐·梅花引》等。