《z6光大师草书歌》拼音译文赏析

  • z
    6
    guāng
    shī
    cǎo
    shū
  • [
    táng
    ]
    guàn
    xiū
  • xuě
    qiān
    fēng
    héng
    zhěn
    shàng
    qióng
    kùn
    suī
    duō
    hái
    zhuàng
    kàn
    shī
    liǎng
    xiāng
  • gāo
    xíng
    bái
    shī
    hǎi
    shàng
    jīng
    shān
    měng
    shāo
    chuī
    duàn
    kuáng
    yān
    zhù
    shā
    cǎo
  • jiāng
    lóu
    céng
    jiàn
    luò
    xīng
    shí
    huí
    shì
    jiāng
    jūn
    pào
    bié
    yǒu
    hán
    diāo
    lüè
    jué
  • shàng
    xuán
    yuán
    gēng
    shēng
    yòu
    jiàn
    zhōng
    jiǎo
    lái
    shuò
    pán
    dāo
    chū
    chù
  • hǎo
    wén
    tiān
    huī
    chén
    hàn
    zhì
    běn
    duō
    tuī
    àn
    chén
    kaī
    shuǐ
    diàn
    殿
    jiào
  • qīn
    chǒ
    sēng
    jiā
    shī
    shù
    sēng
    jiā
    huà
  • weí
    shī
    cǎo
    shèng
    piān
    gāo
    shān
    quán
    xīn
    biàn
    便

原文: 雪压千峰横枕上,穷困虽多还激壮。看师逸迹两相宜,
高適歌行李白诗。海上惊驱山猛烧,吹断狂烟著沙草。
江楼曾见落星石,几回试发将军炮。别有寒雕掠绝壁,
提上玄猿更生力。又见吴中磨角来,舞槊盘刀初触击。
好文天子挥宸翰,御制本多推玉案。晨开水殿教题壁,
题罢紫衣亲宠锡。僧家爱诗自拘束,僧家爱画亦局促。
唯师草圣艺偏高,一掬山泉心便足。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


贯休简介: 贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89岁。他的诗作多以山水、自然风光为题材,具有浓郁的宗教色彩,抒发出深沉的佛教思想。