《归东阳临岐上杜使君七首》拼音译文赏析

  • guī
    dōng
    yáng
    lín
    shàng
    shǐ
    使
    jūn
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    guàn
    xiū
  • xiǎo
    xiè
    qīng
    gāo
    xiè
    cái
    shèng
    jūn
    lìng
    tài
    fāng
    lái
  • cóng
    dào
    hòu
    cháng
    shì
    líng
    gōng
    tíng
    mǎn
    绿
    tái
  • hóng
    jǐn
    zhàng
    zhōng
    bái
    xuě
    pàn
    qīng
    yīng
  • zhī
    weí
    xīn
    sài
    què
    chéng
    jiāng
    chè
    qīng
  • shuí
    bào
    tián
    zhōng
    yǒu
    heī
    chóng
    jiā
    zhaī
    jiè
    jiǎn
    xiān
    róng
  • fēn
    yōu
    ruò
    jiē
    tiān
    xià
    jiā
    jiā
    yǒu
    shèng
    chōng
  • yōu
    mín
    xīn
    qiè
    chū
    chōng
    yán
    jià
    yún
    jiān
  • lín
    xià
    xián
    rén
    xìng
    suí
    jīng
    peì
    dào
    yín
    jiān
  • fāng
    zhōng
    táo
    shù
    chū
    wén
    què
    shēng
    yān
  • zhǔ
    xiáng
    weí
    jùn
    céng
    què
    dāng
    shí
    shì
    ǒu
    rán
  • zòng
    héng
    biàn
    shuǐ
    meí
    jìn
    shōu
    weí
    zhǒ
    cān
    chà
  • fēn
    míng
    weí
    bào
    jīng
    líng
    beì
    hǎo
    sòng
    jīng
    dào
    fèng
    chí
  • shè
    liú
    piàn
    yún
    hǎo
    fēng
    chuī
    yuǎn
    xiān
    chén
  • yóu
    míng
    yuè
    qīng
    fēng
    lái
    zuò
    西
    yuán
    rén

原文: 小谢清高大谢才,圣君令泰此方来。
一从到后常无事,铃阁公庭满绿苔。
红锦帐中歌白雪,乌皮几畔抚青英。
不知何物为心地,赛却澄江彻底清。
谁报田中有黑虫,一家斋戒减仙容。
分忧若也皆如此,天下家家有剩舂。
忧民心切出冲炎,禾稼如云喜气兼。
林下闲人亦何幸,也随旌旆到银尖。
方恐狱中桃树出,忽闻枯木却生烟。
褚祥为郡曾如此,却恐当时是偶然。
枯骨纵横遍水湄,尽收为冢碧参差。
分明为报精灵辈,好送旌旗到凤池。
舍鲁依刘一片云,好风吹去远纤尘。
犹期明月清风夜,来作西园第八人。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


贯休简介: 贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89岁。他的诗作多以山水、自然风光为题材,具有浓郁的宗教色彩,抒发出深沉的佛教思想。