《送刘相公朝觐二首》拼音译文赏析

  • sòng
    liú
    xiāng
    gōng
    cháo
    jìn
    èr
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    guàn
    xiū
  • jiǔ
    bāo
    xiān
    ruì
    yào
    chuī
    pǐn
    gāo
    biāo
    bǎi
    shī
    weì
    xiāng
    shí
    cháng
    qiè
  • cáo
    shēng
    zhī
    jiǔ
    jiāo
    zhàng
    suī
    nán
    bié
    zuǒ
    jīn
    chí
  • weí
    jīng
    zhōu
    zuì
    chóu
    chàng
    liǔ
    mén
    huí
    shǒu
    luò
    huā
    shí
  • zhēng
    zhī
    shì
    zài
    dēng
    yōng
    shēng
    rén
    xīn
    wàn
    guó
    tóng
    xiè
    jiǔ
    zhēng
    yīn
    shuō
  • tán
    zhēn
    guò
    xuán
    tōng
    chéng
    chuān
    穿
    xiàn
    shǒu
    chūn
    guāng
    lǎo
    shāng
    shǔ
    hóng
  • cóng
    lóng
    yán
    yòu
    yìng
    shòu
    huán
    yíng
    dài
    tiān
    gōng

原文: 九苞仙瑞曜垂衣,一品高标百辟师。魏相十思常自切,
曹溪一句几生知。久交玉帐虽难别,须佐金轮去已迟。
唯杜荆州最惆怅,柳门回首落花时。
急征只是再登庸,生意人心万国同。燮理久征殷傅说,
谭真欲过李玄通。程穿岘首春光老,马速商於曙色红。
从此龙颜又应瘦,寰瀛俱荷代天功。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


贯休简介: 贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89岁。他的诗作多以山水、自然风光为题材,具有浓郁的宗教色彩,抒发出深沉的佛教思想。