《蜀王登福感寺塔三首》拼音译文赏析

  • shǔ
    wáng
    dēng
    gǎn
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    guàn
    xiū
  • tiān
    zhōng
    xiào
    zuǒ
    jīn
    xiāng
    huǒ
    kōng
    wáng
    yǒu
    宿
    yīn
    shì
    dēng
    jīn
  • qián
    shēng
    yìng
    shì
    wáng
    shēn
    fēng
    jiāng
    suì
    shēng
    zhèng
    chū
    jǐn
    xiù
    xīn
  • shì
    zhān
    ēn
    bào
    zhī
    qíng
    zhāng
    gòng
    píng
    jīn
  • shèng
    beī
    zēng
    dào
    qióng
    yōu
    mín
    yōu
    guó
    yáo
    cōng
    liǎng
    rán
    yǒu
    xuě
    dān
    xiāo
    wài
  • wàn
    chén
    wàng
    zhōng
    nán
    zhào
    weī
    míng
    lián
    mǎng
    cāng
    é
    meí
    yōng
    xiù
    jiē
    kōng
    tóng
  • lín
    sēng
    suì
    yuè
    zhī
    xìng
    hái
    zhī
    gōng
    jiàn
    xiè
    gōng
  • céng
    céng
    shú
    peí
    xiāng
    biān
    zhào
    sān
    tái
    huān
    shù
    jiē
    xiāng
    zhú
  • chóu
    chàng
    luán
    shàng
    weì
    huí
    jīn
    duó
    hàn
    fēng
    tiān
    jìn
    xiān
    huā
    hán
    lòu
    ruì
    yān
    kaī
  • nián
    cháng
    yuàn
    jiàn
    wén
    wēng
    bǎi
    lái

原文: 天资忠孝佐金轮,香火空王有宿因。此世喜登金骨塔,
前生应是育王身。封疆岁暮笙歌合,襦袴正初锦绣新。
释子沾恩无以报,只擎章句贡平津。
似圣悲增道不穷,忧民忧国契尧聪。两髯有雪丹霄外,
万里无尘一望中。南照微明连莽苍,峨嵋拥秀接崆峒。
林僧岁月知何幸,还似支公见谢公。
步步层层孰可陪,相轮边日照三台。喜欢烝庶皆相逐,
惆怅銮舆尚未回。金铎撼风天乐近,仙花含露瑞烟开。
一年一度常如此,愿见文翁百度来。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


贯休简介: 贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89岁。他的诗作多以山水、自然风光为题材,具有浓郁的宗教色彩,抒发出深沉的佛教思想。