《送杜使君朝觐》拼音译文赏析

  • sòng
    shǐ
    使
    jūn
    cháo
    jìn
  • [
    táng
    ]
    guàn
    xiū
  • jiè
    kòu
    jiè
    qīng
    shēng
    chè
    cōng
    zuò
    lái
    qiān
    tài
    guī
    náng
    kōng
  • fēng
    jiāng
    shú
    bān
    yuán
    cǎo
    tóng
    yáo
    shān
    shào
    jiāng
    jìng
    qióng
  • huā
    chōng
    yān
    shī
    湿
    zhū
    zhào
    làng
    hóng
    yuán
    háo
    liǎng
    àn
    xiǎo
    zhěn
    mǎn
    fēng
  • dào
    hǎn
    jiāng
    rén
    xīn
    nán
    shèng
    tōng
    cóng
    lín
    xià
    yìng
    dài
    tiān
    gōng

原文: 借寇借不得,清声彻帝聪。坐来千里泰,归去一囊空。
遗爱封疆熟,扳辕草木同。路遥山不少,江静思无穷。
花舸冲烟湿,朱衣照浪红。援毫两岸晓,欹枕满旗风。
道罕将人合,心难与圣通。从兹林下客,应□代天功。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


贯休简介: 贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89岁。他的诗作多以山水、自然风光为题材,具有浓郁的宗教色彩,抒发出深沉的佛教思想。