《古塞下曲七首》拼音译文赏析

  • sài
    xià
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    guàn
    xiū
  • xià
    yíng
    dùn
    jiǎ
    fēn
    shuài
    huáng
    shǐ
    使
    rén
    xīn
    è
    fēng
    chuī
    yàn
    huāng
  • sōu
    shān
    tàn
    fàng
    huǒ
    liè
    huáng
    yáng
    weí
    yǒu
    nán
    feī
    yàn
    shēng
    shēng
    duàn
    cháng
  • guī
    shì
    nián
    shān
    lián
    luó
    chuān
    cāng
    huáng
    céng
    zhàn
    kōng
    kuò
    yǎng
    diāo
    tiān
  • chā
    zhēng
    shā
    bǎo
    qiāng
    dān
    zhuō
    shuò
    quán
    xiāo
    tiáo
    hán
    luò
    háo
    lìng
    chè
    qióng
    biān
  • kòu
    xiāng
    chí
    lóng
    feí
    weí
    jīn
    jiǎ
    chèn
    zeí
    tiě
    qiāng
    feī
  • hàn
    yuè
    táng
    táng
    shàng
    yún
    cǎn
    cǎn
    weī
    huáng
    bīng
    yóu
    weì
    sòng
    zhēng
  • nán
    beǐ
    weí
    kān
    hèn
    dōng
    西
    shí
    juē
    cháng
    feī
    qīn
    xià
    xuě
    chù
    yǒu
    rén
    jiā
  • fēng
    guā
    yīn
    shān
    báo
    tuī
    àn
    xié
    zhī
    yìng
    hán
    mèng
    shí
    jiàn
    yuán
    huā
  • shì
    jiāng
    jūn
    yǒng
    bīng
    dāng
    céng
    lín
    huǒ
    zhèn
    jiàn
    yòu
    zhōng
    jīn
    chuāng
  • tiě
    lǐng
    quán
    chái
    qún
    yǒu
    láng
    yīn
    zhàn
    tiān
    shì
    táo
    táng
  • piāo
    xiāo
    jìn
    guān
    fáng
    fēng
    zhài
    chóng
    hán
    lái
    zhī
    zhàn
    hòu
    jiào
    rén
    xiōng
  • shāo
    zhú
    feī
    péng
    shā
    shēng
    nóng
    shuí
    néng
    zòu
    míng
    zhǔ
    gōng
    kān
    fēng
  • wàn
    zhàn
    qiān
    zhēng
    cāng
    máng
    sài
    mén
    yīn
    bīng
    weí
    suì
    è
    jiǔ
    dāo
    hén
  • fēng
    luò
    kūn
    shí
    bēng
    gēn
    jiāng
    jūn
    gēng
    zhàng
    jìn
    西
    fán

原文: 下营依遁甲,分帅把河隍。地使人心恶,风吹旗焰荒。
搜山得探卒,放火猎黄羊。唯有南飞雁,声声断客肠。
归去是何年,山连逻逤川。苍黄曾战地,空阔养雕天。
旗插蒸沙堡,枪担卓槊泉。萧条寒日落,号令彻穷边。
虏寇日相持,如龙马不肥。突围金甲破,趁贼铁枪飞。
汉月堂堂上,胡云惨惨微。黄河冰已合,犹未送征衣。
南北惟堪恨,东西实可嗟。常飞侵夏雪,何处有人家。
风刮阴山薄,河推大岸斜。只应寒夜梦,时见故园花。
不是将军勇,胡兵岂易当。雨曾淋火阵,箭又中金疮。
铁岭全无土,豺群亦有狼。因思无战日,天子是陶唐。
榆叶飘萧尽,关防烽寨重。寒来知马疾,战后觉人凶。
烧逐飞蓬死,沙生毒雾浓。谁能奏明主,功业已堪封。
万战千征地,苍茫古塞门。阴兵为客祟,恶酒发刀痕。
风落昆仑石,河崩苜蓿根。将军更移帐,日日近西蕃。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


贯休简介: 贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89岁。他的诗作多以山水、自然风光为题材,具有浓郁的宗教色彩,抒发出深沉的佛教思想。