《题李卫公诗二首》拼音译文赏析

  • weì
    gōng
    shī
    èr
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    wēn
    tíng
    yún
  • hāo
    shēn
    chūn
    weì
    guó
    mén
    jiǔ
    nián
    dào
    qián
    kūn
    liǎng
    xíng
    shū
    qīng
    tiān
    xià
  • yīn
    móu
    zhì
    zūn
    ròu
    shì
    liáo
    wàng
    zhù
    tūn
    tóng
    liè
    xuē
    hán
    wēn
  • dāng
    shí
    shuí
    shì
    chéng
    ēn
    zhě
    kěn
    yǒu
    guǐ
    cūn
  • shì
    líng
    yún
    weī
    chù
    tiān
    quán
    qīng
    zhū
    xià
    pái
    shān
    sān
    nián
    weǐ
    yǒu
    rén
  • lóng
    pān
    huà
    kaī
    liáng
    yàn
    zhū
    mén
    sǎo
    hái
  • qiān
    yán
    wàn
    yìng
    chóu
    chàng
    liú
    shuǐ
    xié
    qīng
    chū
    guān

原文: 蒿棘深春卫国门,九年于此盗乾坤。两行密疏倾天下,
一夜阴谋达至尊。肉视具僚忘匕箸,气吞同列削寒温。
当时谁是承恩者,肯有馀波达鬼村。
势欲凌云威触天,权倾诸夏力排山。三年骥尾有人附,
一日龙须无路攀。画閤不开梁燕去,朱门罢扫乳鸦还。
千岩万壑应惆怅,流水斜倾出武关。



温庭筠简介
唐朝 诗人温庭筠的照片

温庭筠(801年-866年),原名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县)人,晚唐著名诗人、花间派词人。与李商隐、段成式文笔齐名,号称“三十六体”。与花间派词人韦庄合称“温韦”。代表作品《商山早行》,《经五丈原》,《利州南渡》,《苏武庙》,《菩萨蛮》,《梦江南》