《汉皇迎春词》拼音译文赏析

  • hàn
    huáng
    yíng
    chūn
  • [
    táng
    ]
    wēn
    tíng
    yún
  • chūn
    cǎo
    qiān
    qiān
    qíng
    sǎo
    yān
    gōng
    chéng
    jǐn
    hóng
    yīn
    xiān
    hǎi
    chū
    róng
    zhào
    xiān
    zhǎng
  • huái
    wáng
    xiǎo
    duì
    yīng
    líng
    xiǎng
    liè
    liè
    dōng
    fēng
    yàn
    huà
    shén
    jīn
    jiǎ
    cōng
    lóng
    wǎng
  • gōng
    niǎn
    yíng
    dào
    sǎo
    chén
    yàn
    huì
    cháng
    bào
    weǐ
    gān
    竿
    qián
    zhào
    feī
    yàn
  • liǔ
    fēng
    chuī
    jìn
    meí
    jiān
    huáng
    cǎo
    hán
    qíng
    xìng
    huā
    shàng
    lín
    yīng
    zhuàn
    yóu
  • bǎo
    yáo
    huán
    wàn
    guī
    ēn
    guāng
    àn
    lián
    lóng

原文: 春草芊芊晴扫烟,宫城大锦红殷鲜。海日初融照仙掌,
淮王小队缨铃响。猎猎东风焰赤旗,画神金甲葱龙网。
钜公步辇迎句芒,复道扫尘燕彗长。豹尾竿前赵飞燕,
柳风吹尽眉间黄。碧草含情杏花喜,上林莺啭游丝起。
宝马摇环万骑归,恩光暗入帘栊里。



温庭筠简介
唐朝 诗人温庭筠的照片

温庭筠(801年-866年),原名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县)人,晚唐著名诗人、花间派词人。与李商隐、段成式文笔齐名,号称“三十六体”。与花间派词人韦庄合称“温韦”。代表作品《商山早行》,《经五丈原》,《利州南渡》,《苏武庙》,《菩萨蛮》,《梦江南》