《老去也》拼音译文赏析

  • lǎo
  • [
    táng
    ]
    xuē
    féng
  • chóu
    chàng
    rén
    shēng
    mǎn
    bǎi
    shì
    chéng
    tóu
    xuě
    bái
    huí
    kàn
    yòu
    leì
    lǎo
  • shì
    zhōng
    yuǎn
    xíng
    xiá
    zhōng
    jiù
    jìng
    zhào
    dǎn
    míng
    céng
    jiàn
    weì
    shēng
  • cháo
    jīn
    xǐng
    lǎo
    cūn
    zhòu
    wén
    zòng
    héng
    zhǎng
    suàn
  • fāng
    zhī
    feī
    shì
    àn
    shǔ
    xún
    néng
    jiào
    zhōng
    cháng
    huǒ
  • lǎo
    zhēng
    nài
    qiāo
    jiǔ
    zhǎn
    chàng
    duǎn
    duǎn
    weì
    jìng
  • yuè
    yìng
    西
    nán
    tíng
    shù

原文: 惆怅人生不满百,一事无成头雪白。回看幼累与老妻,
俱是途中远行客。匣中旧镜照胆明,昔曾见我髭未生。
朝巾暮栉不自省,老皮皴皱文纵横。合掌髻子蒜许大,
此日方知非是我。暗数七旬能几何,不觉中肠热如火。
老去也,争奈何?敲酒盏,唱短歌。短歌未竟日已没,
月映西南庭树柯。



薛逢简介: 薛逢(公元841年-?),字陶臣,蒲洲河东(今山西永济县)人,会昌元年(公元841年)进士。历任御史、尚书郎,恃才傲物,议论激切,屡忤权贵,仕途颇不得意。《全唐诗》收录其诗一卷,《旧唐书》卷一九零,《新唐书》卷二零三皆有传。