《题吴兴消暑楼十二韵》拼音译文赏析

  • xìng
    xiāo
    shǔ
    lóu
    shí
    èr
    yùn
  • [
    táng
    ]
  • qíng
    dēng
    pān
    hǎo
    weī
    lóu
    xiàng
    ráo
    tōng
    jìng
    wàn
    xiù
    ráo
    céng
    xiāo
  • niǎo
    shū
    huá
    lín
    zhào
    duǎn
    ráo
    làng
    huā
    zhà
    zhī
    yún
    jiàng
    xīn
    diāo
  • tái
    xiè
    luó
    jiā
    huì
    chéng
    chí
    chǎng
    qiào
    chán
    chú
    lái
    zuò
    jiàn
    yǐn
    chéng
    qiáo
  • yàn
    rèn
    suí
    qiū
    rén
    kōng
    zǎo
    cháo
    chǔ
    hóng
    鸿
    xíng
    jìn
    zhí
    shā
    piān
    qiào
  • jiǎo
    yóu
    qīng
    cǎn
    liáo
    jǐng
    qiān
    yóu
    kùn
    chóu
    tuō
    jiǔ
    cháng
    xiāo
  • yuǎn
    chuī
    liú
    sōng
    yùn
    cán
    yáng
    liǔ
    qiáo
    shí
    peí
    gōng
    shǎng
    hái
    tuō
    fán
    xiāo

原文: 晴日登攀好,危楼物象饶。一溪通四境,万岫饶层霄。
鸟翼舒华屋,鱼鳞棹短桡。浪花机乍织,云叶匠新雕。
台榭罗嘉卉,城池敞丽谯。蟾蜍来作鉴,螮蝀引成桥。
燕任随秋叶,人空集早潮。楚鸿行尽直,沙鹭立偏翘。
暮角凄游旅,清歌惨泬寥。景牵游目困,愁托酒肠销。
远吹流松韵,残阳渡柳桥。时陪庾公赏,还悟脱烦嚣。



杜牧简介
唐朝 诗人杜牧的照片

杜牧(803年-852年),字牧之,号樊川居士,京兆府万年县(今陕西省西安市)人。晚唐诗人和古文家。擅长长篇五言古诗和七律。曾任中书舍人(中书省别名紫微省),人称杜紫微。
时人称其为“小杜”,以别于杜甫;又与李商隐齐名,人称“小李杜”。代表作有《山行》,《清明》,《江南春》