《寄内兄和州崔员外十二韵》拼音译文赏析

  • neì
    xiōng
    zhōu
    cuī
    yuán
    wài
    shí
    èr
    yùn
  • [
    táng
    ]
  • yáng
    cuī
    tài
    shǒu
    hán
    qíng
    ēn
    tóng
    zhōng
    xūn
    chí
    shí
    xiōng
  • guāng
    chén
    néng
    hún
    huà
    zuì
    fēn
    míng
    tái
    rén
    xián
    guī
    mén
    xiào
    yǒu
    shēng
  • 西
    fāng
    xiàng
    jiào
    huǐ
    nán
    hǎi
    xiù
    xíng
    jīn
    tuó
    níng
    huí
    zhū
    diàn
    kěn
    chéng
  • zhī
    cái
    zhào
    zhuān
    chéng
    jìn
    tuì
    退
    feī
    dào
    huái
    xiáng
    yǒu
    míng
  • hǎo
    fēng
    chū
    wǎn
    ruǎn
    yíng
    yíng
    jīn
    jiù
    yóu
    guì
    tóng
    chūn
    shuǐ
    shēng
  • qīn
    hán
    yǒu
    mèng
    meí
    yǐn
    dòng
    láo
    qīng
    gòng
    zhù
    zhōng
    xìng
    zhǔ
    gāo
    chàng
    tài
    píng

原文: 历阳崔太守,何日不含情。恩义同钟李,埙篪实弟兄。
光尘能混合,擘画最分明。台阁仁贤誉,闺门孝友声。
西方像教毁,南海绣衣行。金橐宁回顾,珠簟肯一枨。
只宜裁密诏,何自取专城。进退无非道,徊翔必有名。
好风初婉软,离思苦萦盈。金马旧游贵,桐庐春水生。
雨侵寒牖梦,梅引冻醪倾。共祝中兴主,高歌唱太平。



杜牧简介
唐朝 诗人杜牧的照片

杜牧(803年-852年),字牧之,号樊川居士,京兆府万年县(今陕西省西安市)人。晚唐诗人和古文家。擅长长篇五言古诗和七律。曾任中书舍人(中书省别名紫微省),人称杜紫微。
时人称其为“小杜”,以别于杜甫;又与李商隐齐名,人称“小李杜”。代表作有《山行》,《清明》,《江南春》