《和野人殷潜之题筹笔驿十四韵》拼音译文赏析

  • rén
    yīn
    qián
    zhī
    chóu
    驿
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
  • sān
    liè
    jiǔ
    ér
    zhǔ
    weì
    bàn
    běn
    cháo
    xīn
    shì
    shuí
  • yǒng
    ān
    gōng
    shòu
    zhào
    chóu
    驿
    chén
    huà
    qián
    kūn
    zài
    háo
    shèng
    zhī
  • jiān
    nán
    tóng
    cǎo
    chuàng
    shī
    háo
    jīng
    qiān
    fēn
    míng
    hún
  • chuān
    liú
    yíng
    zhì
    shān
    zhù
    chí
    kāng
    kǎi
    kuāng
    shí
    lüè
    cóng
    róng
    wèn
    zuì
    shī
  • bāo
    zhōng
    qiū
    jiǎo
    weì
    wǎn
    jīng
    zhàng
    xuán
    míng
    gōng
    yǒu
  • ruò
    feī
    tiān
    duó
    néng
    zhī
    xīng
    cái
    luò
    hóng
    鸿
    máo
    dǐng
    biàn
    便
  • yóu
    tíng
    shì
    huàn
    bái
    shì
    cháng
    chuī
    chù
    gōng
    gēng
    zhě
    yóu
    tiǎn
    cuì
    shī

原文: 三吴裂婺女,九锡狱孤儿。霸主业未半,本朝心是谁。
永安宫受诏,筹笔驿沉思。画地乾坤在,濡毫胜负知。
艰难同草创,得失计毫厘。寂默经千虑,分明浑一期。
川流萦智思,山耸助扶持。慷慨匡时略,从容问罪师。
褒中秋鼓角,渭曲晚旌旗。仗义悬无敌,鸣攻故有辞。
若非天夺去,岂复虑能支。子夜星才落,鸿毛鼎便移。
邮亭世自换,白日事长垂。何处躬耕者,犹题殄瘁诗。



杜牧简介
唐朝 诗人杜牧的照片

杜牧(803年-852年),字牧之,号樊川居士,京兆府万年县(今陕西省西安市)人。晚唐诗人和古文家。擅长长篇五言古诗和七律。曾任中书舍人(中书省别名紫微省),人称杜紫微。
时人称其为“小杜”,以别于杜甫;又与李商隐齐名,人称“小李杜”。代表作有《山行》,《清明》,《江南春》