《昔事文皇帝三十二韵》拼音译文赏析

  • shì
    wén
    huáng
    sān
    shí
    èr
    yùn
  • [
    táng
    ]
  • shì
    wén
    huáng
    tāo
    guān
    zài
    jiàn
    yuán
    zòu
    zhāng
    weí
    chǐ
    齿
    míng
    ēn
  • jīn
    zhī
    nán
    dòng
    máo
    chǐ
    yán
    yǎn
    tóu
    suī
    dào
    kǒu
    què
    chéng
    tūn
  • zhào
    dǎn
    cháng
    xuán
    jìng
    kuī
    tiān
    dài
    pén
    zhōu
    zhōng
    tiǎo
    qíng
    zhèn
    bān
    hén
  • fèng
    líng
    yǐng
    xiān
    pán
    xiǎo
    tūn
    qíng
    wén
    shí
    huá
    fēng
    nuǎn
    fān
  • meǐ
    háo
    gào
    cháng
    yōu
    hài
    suí
    xíng
    weí
    chū
    dàn
    hán
    xuān
  • gōng
    xǐng
    hóu
    rèn
    máo
    weì
    tún
    guāng
    chén
    jiē
    yǐng
    chē
    dìng
    西
    bēn
  • 亿
    wàn
    chí
    héng
    jià
    zhū
    xié
    lún
    duī
    shí
    guò
    beǐ
    dǒu
    chù
    mǎn
    西
    yuán
  • jiē
    zhào
    suí
    lián
    shǔ
    zhàn
    .
    kōng
    cāng
    hǎi
    shuǐ
    sōu
    jìn
    zhuō
    wáng
    sūn
  • dǒu
    qiǎo
    hóu
    diāo
    kuā
    suǒ
    guà
    gēn
    weī
    jià
    bái
    é
    xiāo
    xiào
    huáng
    hūn
  • zhī
    lán
    sēn
    sēn
    zhǐ
    fān
    feì
    shēng
    sǒu
    guó
    gōng
    qiè
    yīng
    mén
  • cuàn
    zhú
    zhū
    chéng
    xiāng
    cāng
    máng
    yuǎn
    hūn
    míng
    weí
    shì
    shuí
    miǎn
    diào
    xiāng
    hún
  • jiān
    shì
    yīng
    míng
    zhǔ
    zhōng
    xìng
    dào
    zūn
    kūn
    gāng
    lián
    huǒ
    hàn
    zhù
    qīng
    yuán
  • chuān
    kǒu
    fáng
    jué
    yīn
    chē
    guǐ
    guài
    xiān
    chóng
    yún
    kaī
    lǎng
    zhào
    jiǔ
    xuě
    yōu
    yuān
  • shí
    gāng
    cháng
    zhě
    xíng
    gān
    duǎn
    kūn
    céng
    jīng
    chù
    chài
    weǐ
    yóu
    píng
    xióng
    xuān
  • ruò
    fāng
    zhōu
    cuì
    yán
    guāng
    diào
    lài
    xuān
    shān
    qīn
    yuè
    jiǎo
    fēng
    rǎng
    jìn
    gēn
  • hèn
    yíng
    chūn
    xiāng
    chóu
    fán
    zhù
    yáo
    qiān
    wàn
    shòu
    寿
    zài
    bài
    zūn

原文: 昔事文皇帝,叨官在谏垣。奏章为得地,齰齿负明恩。
金虎知难动,毛釐亦耻言。掩头虽欲吐,到口却成吞。
照胆常悬镜,窥天自戴盆。周钟既窕槬,黥阵亦瘢痕。
凤阙觚棱影,仙盘晓日暾。雨晴文石滑,风暖戟衣翻。
每虑号无告,长忧骇不存。随行唯跼蹐,出语但寒暄。
宫省咽喉任,戈矛羽卫屯。光尘皆影附,车马定西奔。
亿万持衡价,锱铢挟契论。堆时过北斗,积处满西园。
接棹隋河溢,连蹄蜀栈刓.漉空沧海水,搜尽卓王孙。
斗巧猴雕刺,夸趫索挂跟。狐威假白额,枭啸得黄昏。
馥馥芝兰圃,森森枳棘藩。吠声嗾国猘,公议怯膺门。
窜逐诸丞相,苍茫远帝阍。一名为吉士,谁免吊湘魂。
间世英明主,中兴道德尊。昆冈怜积火,河汉注清源。
川口堤防决,阴车鬼怪掀。重云开朗照,九地雪幽冤。
我实刚肠者,形甘短褐髡。曾经触虿尾,犹得凭熊轩。
杜若芳洲翠,严光钓濑喧。溪山侵越角,封壤尽吴根。
客恨萦春细,乡愁压思繁。祝尧千万寿,再拜揖馀樽。



杜牧简介
唐朝 诗人杜牧的照片

杜牧(803年-852年),字牧之,号樊川居士,京兆府万年县(今陕西省西安市)人。晚唐诗人和古文家。擅长长篇五言古诗和七律。曾任中书舍人(中书省别名紫微省),人称杜紫微。
时人称其为“小杜”,以别于杜甫;又与李商隐齐名,人称“小李杜”。代表作有《山行》,《清明》,《江南春》