《独钓四首》拼音译文赏析

  • diào
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    hán
  • hóu
    jiā
    lín
    guǎn
    shèng
    ǒu
    chuī
    gān
    竿
    shù
    xíng
    téng
    jiǎo
    píng
    chí
    sàn
    qiàn
    pán
  • shěn
    zhī
    shí
    shǐ
    mín
    jiào
    qiān
    nán
    liáo
    kuā
    ér
    tiáo
    cóng
    ān
  • jìng
    xiàng
    chí
    xié
    chí
    táng
    cǎo
    huā
    duō
    tiān
    liǔ
    ěr
    shuǐ
    cháng
    jiǎn
  • zuò
    yàn
    qīn
    xíng
    bǐng
    tōu
    lái
    bàng
    diào
    chē
    tài
    píng
    gōng
    shì
    shào
    yǐn
    xiāng
    shē
  • wǎng
    nán
    táng
    shàng
    qiū
    chén
    jǐng
    xǐng
    lòu
    pái
    àn
    cǎo
    fēng
    yuē
    bàn
    chí
    píng
  • niǎo
    xià
    jiàn
    rén
    lái
    wén
    ěr
    xīn
    suǒ
    juē
    zhào
    dǎo
    píng
  • qiū
    bàn
    bǎi
    biàn
    lái
    fēng
    néng
    chè
    qiàn
    zuǐ
    lòu
    rǎn
    saī
  • yuǎn
    xiù
    chóng
    dié
    chū
    hán
    huā
    sàn
    luàn
    kaī
    suǒ
    zhōng
    zhì
    shuí
    huí

原文: 侯家林馆胜,偶入得垂竿。曲树行藤角,平池散芡盘。
羽沈知食驶,缗细觉牵难。聊取夸儿女,榆条系从鞍。
一径向池斜,池塘野草花。雨多添柳耳,水长减蒲芽。
坐厌亲刑柄,偷来傍钓车。太平公事少,吏隐讵相赊。
独往南塘上,秋晨景气醒。露排四岸草,风约半池萍。
鸟下见人寂,鱼来闻饵馨。所嗟无可召,不得倒吾瓶。
秋半百物变,溪鱼去不来。风能坼芡觜,露亦染梨腮。
远岫重叠出,寒花散乱开。所期终莫至,日暮与谁回。



韩愈简介
唐朝 诗人韩愈的照片

韩愈(768年-824年12月25日),字退之,河南河阳(今河南孟州)人,自称郡望昌黎,世称韩昌黎;晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥文,世称韩文公。唐代文学家,与柳宗元是当时古文运动的推行者,合称“韩柳”。苏轼称赞他“文起八代之衰,道济天下之溺,忠犯人主之怒,勇夺三军之帅”(八代:东汉、魏、晋、宋、齐、梁、陈、隋)。散文、诗,均有名。著作收录《昌黎先生集》。