《和侯协律咏笋(侯喜也)》拼音译文赏析

  • hóu
    xié
    yǒng
    sǔn
    hóu
  • [
    táng
    ]
    hán
  • zhú
    tíng
    rén
    dào
    xīn
    sǔn
    mǎn
    qián
    xuān
    zhà
    chū
    zhēn
    kān
    shǎng
    chū
    duō
    weì
    jiào
    fán
  • chéng
    xíng
    huán
    ér
    sūn
    yàn
    cháng
    cháng
    xié
    chǐ
    chóu
    qián
    pén
  • duì
    yín
    wàng
    shàn
    yǐn
    ǒu
    zuò
    biàn
    cháo
    hūn
    zhì
    gāo
    shī
    湿
    jiāo
    yáng
    hòu
    wēn
  • shí
    fāng
    zhāng
    wáng
    xié
    shì
    téng
    qiān
    jiàn
    jiǎo
    niú
    yáng
    kàn
    bào
  • zǎn
    shēng
    yóu
    yǒu
    sàn
    yín
    chí
    chóu
    suàn
    shuí
    néng
    yán
  • zòng
    héng
    gōng
    zhàn
    luó
    liè
    àn
    lián
    gēn
    kuáng
    shí
    chuān
    穿
    héng
    qiáng
    chù
    fān
  • shēn
    qián
    zhú
    yuǎn
    ruò
    zhuī
    bēn
    shǐ
    fáng
    rén
    hái
    jīng
    yào
    yuán
  • méng
    fáng
    jìn
    zài
    piān
    ēn
    qīn
    weī
    feī
    chū
    duǎn
    yuán
  • shēn
    níng
    yǎn
    lán
    sūn
    qiě
    tàn
    gāo
    shǔ
    yōng
    zhī
    shàng
    fān
  • duǎn
    cháng
    zhōng
    jiào
    xiān
    hòu
    jìng
    shuí
    lún
    wài
    hèn
    bāo
    zàng
    zhōng
    réng
    jié
    fán
  • zàn
    huí
    yào
    zhù
    pán
    sūn
    ráng
    ráng
    fān
    sēn
    sēn
    jìng
    sài
    mén
  • máo
    tóu
    shé
    huǐ
    shǒu
    xiān
    xiān
    nuò
    liào
    jiǎn
    ér
    chī
    jìn
    kūn
  • hóu
    shēng
    lái
    weì
    shī
    jīng
    hún
    shǔ
    cái
    jiāng
    jié
    shēn
    yín
    zhì
    tūn

原文: 竹亭人不到,新笋满前轩。乍出真堪赏,初多未觉烦。
成行齐婢仆,环立比儿孙。验长常携尺,愁乾屡侧盆。
对吟忘膳饮,偶坐变朝昏。滞雨膏腴湿,骄阳气候温。
得时方张王,挟势欲腾骞。见角牛羊没,看皮虎豹存。
攒生犹有隙,散布忽无垠。讵可持筹算,谁能以理言。
纵横公占地,罗列暗连根。狂剧时穿壁,横强几触藩。
深潜如避逐,远去若追奔。始讶妨人路,还惊入药园。
萌芽防浸大,覆载莫偏恩。已复侵危砌,非徒出短垣。
身宁虞瓦砾,计拟掩兰荪。且叹高无数,庸知上几番。
短长终不校,先后竟谁论。外恨苞藏密,中仍节目繁。
暂须回步履,要取助盘飧。穰穰疑翻地,森森竞塞门。
戈矛头戢戢,蛇虺首掀掀。妇懦咨料拣,儿痴谒尽髡。
侯生来慰我,诗句读惊魂。属和才将竭,呻吟至日暾。



韩愈简介
唐朝 诗人韩愈的照片

韩愈(768年-824年12月25日),字退之,河南河阳(今河南孟州)人,自称郡望昌黎,世称韩昌黎;晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥文,世称韩文公。唐代文学家,与柳宗元是当时古文运动的推行者,合称“韩柳”。苏轼称赞他“文起八代之衰,道济天下之溺,忠犯人主之怒,勇夺三军之帅”(八代:东汉、魏、晋、宋、齐、梁、陈、隋)。散文、诗,均有名。著作收录《昌黎先生集》。