《喜雪献裴尚书(裴均也,时为荆南节度使)》拼音译文赏析

  • xuě
    xiàn
    peí
    shàng
    shū
    peí
    jūn
    shí
    weí
    jīng
    nán
    jié
    shǐ
    使
  • [
    táng
    ]
    hán
  • 宿
    yún
    hán
    juàn
    chūn
    xuě
    duò
    .
    chěng
    qiǎo
    xiān
    tóu
    qián
    guāng
    bàn
    chí
  • shēn
    jiāng
    shì
    jīng
    yǎng
    yán
    kuī
    xià
    céng
    zēng
    gāo
    weì
    jiào
    weī
  • xīn
    míng
    zhú
    miàn
    hái
    chuī
    shí
    piāo
    xiù
    meí
    bìng
    zhī
  • kōng
    jiè
    xiàn
    mǎn
    jiē
    gāo
    beī
    hào
    dàng
    qián
    kūn
    feī
    weī
    xiàng
  • weí
    xiáng
    qín
    shú
    píng
    shī
    fēn
    nián
    huá
    wǎn
    yóu
    lián
    shǔ
    suí
  • yán
    dāng
    jiǔ
    huàn
    tīng
    chuāng
    zhī
    zhào
    yào
    lín
    chū
    líng
    lóng
    wǎn
  • tíng
    kàn
    yuè
    sǎo
    jiàn
    yún
    zhèn
    shì
    yuǎn
    shū
    wén
    niǎo
    zhuàn
  • zòng
    huān
    luó
    yàn
    xiá
    liè
    yōng
    xióng
    chī
    xíng
    piān
    lěng
    mén
    jiōng
    gēng
    leí
  • beī
    wén
    bìng
    làng
    zǒu
    xìn
    jiāo
    ér
    zào
    jìng
    chóu
    yān
    jué
    fán
    niàn
    bìn
    shuaī
  • yán
    yín
    jiù
    shòu
    jiǎn
    qián
    guī
    pěng
    zèng
    tóng
    yàn
    shí
    duō
    cán
    shī
    suǒ

原文: 宿云寒不卷,春雪堕如簁.骋巧先投隙,潜光半入池。
喜深将策试,惊密仰檐窥。自下何曾污,增高未觉危。
比心明可烛,拂面爱还吹。妒舞时飘袖,欺梅并压枝。
地空迷界限,砌满接高卑。浩荡乾坤合,霏微物象移。
为祥矜大熟,布泽荷平施。已分年华晚,犹怜曙色随。
气严当酒换,洒急听窗知。照曜临初日,玲珑滴晚澌。
聚庭看岳耸,扫路见云披。阵势鱼丽远,书文鸟篆奇。
纵欢罗艳黠,列贺拥熊螭。履敝行偏冷,门扃卧更羸。
悲嘶闻病马,浪走信娇儿。灶静愁烟绝,丝繁念鬓衰。
拟盐吟旧句,授简慕前规。捧赠同燕石,多惭失所宜。



韩愈简介
唐朝 诗人韩愈的照片

韩愈(768年-824年12月25日),字退之,河南河阳(今河南孟州)人,自称郡望昌黎,世称韩昌黎;晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥文,世称韩文公。唐代文学家,与柳宗元是当时古文运动的推行者,合称“韩柳”。苏轼称赞他“文起八代之衰,道济天下之溺,忠犯人主之怒,勇夺三军之帅”(八代:东汉、魏、晋、宋、齐、梁、陈、隋)。散文、诗,均有名。著作收录《昌黎先生集》。