《赠别元十八协律六首(桂林伯,桂管观察使裴行立也)》拼音译文赏析

  • zèng
    bié
    yuán
    shí
    xié
    liù
    shǒu
    guì
    lín
    guì
    guǎn
    guān
    chá
    shǐ
    使
    peí
    xíng
  • [
    táng
    ]
    hán
  • zhī
    shí
    jiǔ
    yǎn
    xíng
    yuǎn
    méng
    méng
    xǐng
    dàn
    qǐn
    fàn
  • weí
    zhě
    guàn
    xiàn
    xiàn
    shì
    zhī
    cóng
    xué
    lán
    huì
    mǎn
    wǎn
  • wán
    guāng
    zhì
    suì
    xiàng
    wǎn
    zhì
    weí
    shàng
    tóng
    jiǎn
    jiǎn
  • huò
    shī
    jué
    xué
    xián
    wǎn
    néng
    meì
    wǎn
    wǎn
  • jīn
    shí
    chū
    shēng
    yīn
    gōng
    shì
    guān
    jiàn
    rén
    shí
    zhāng
    ér
    zhī
    jùn
    .
  • liú
    yǎn
    lín
    dāng
    beì
    miàn
    shí
    cái
    shī
    shì
    qiǎn
    quǎn
  • yīng
    yīng
    guì
    lín
    shí
    weí
    wén
    yuǎn
    láo
    cóng
    shì
    xián
    lái
    diào
    zhú
    chén
  • nán
    duō
    shān
    hǎi
    dào
    zhí
    fēng
    chéng
    suǒ
    yōu
    dòng
  • xíng
    chéng
    jiān
    nán
    weì
    qióng
    lín
    bié
    qiě
    yán
    yǒu
    leì
    shì
  • yǒu
    liǔ
    hòu
    rén
    qiě
    xián
    weì
    shí
    shí
    lǎn
    zèng
    piān
  • meì
    xiǎng
    fēng
    cǎi
    jīn
    sān
    nián
    liú
    cuàn
    xún
    tóng
    shí
    mián
  • suǒ
    wén
    duō
    suǒ
    jīn
    guò
    qián
    yòu
    bié
    shǐ
    使
    bào
  • shì
    yào
    qíng
    suǒ
    chóng
    pái
    chén
    ròu
    weì
    miǎn
    rán
    yòu
    kuàng
    hǎi
    rén
  • guì
    lín
    jiǎo
    jiǎo
    yǒng
    shēn
    shēng
    píng
    suǒ
    weì
    shí
    dài
    jiāo
    qīn
  • shǔ
    shū
    yào
    zhēn
    yào
    fáng
    zhàng
    shū
    quàn
    yǎng
    xíng
    shén
  • zhī
    zuì
    yǒu
    zài
    chén
    qióng
    zhì
    gǎn
    gān
    dǎn
    hái
  • shū
    huàn
    duō
    huàn
    míng
    huàn
    xué
    xué
    huàn
    xíng
  • jīn
    meǐ
    shí
    huá
    róng
    wáng
    guān
    weì
    hòu
    zhū
    shēng
  • juē
    bìn
    nán
    hǎi
    yóu
    zhù
    feī
    míng
  • shū
    lóng
    chéng
    shǒu
    jūn
    shí
    xiá
    shān
    féng
    fēng
    leí
    diàn
    zhù
    zhuàng
  • chéng
    cháo
    jìn
    àn
    zhǐ
    liǎng
    yán
    suī
    yún
    láo
    shuǐ
    shí
    feī
  • tún
    mén
    suī
    yún
    gāo
    yìng
    làng
    zuì
    shēng
    weì
  • weí
    rěn
    bié
    gǎn
    xiè
    qíng
    zhì

原文: 知识久去眼,吾行其既远。瞢瞢莫訾省,默默但寝饭。
子兮何为者,冠珮立宪宪。何氏之从学,兰蕙已满畹。
于何玩其光,以至岁向晚。治惟尚和同,无俟于謇謇。
或师绝学贤,不以艺自挽。子兮独如何,能自媚婉娩。
金石出声音,宫室发关楗。何人识章甫,而知骏蹄踠.
惜乎吾无居,不得留息偃。临当背面时,裁诗示缱绻。
英英桂林伯,实惟文武特。远劳从事贤,来吊逐臣色。
南裔多山海,道里屡纡直。风波无程期,所忧动不测。
子行诚艰难,我去未穷极。临别且何言,有泪不可拭。
吾友柳子厚,其人艺且贤。吾未识子时,已览赠子篇。
寤寐想风采,于今已三年。不意流窜路,旬日同食眠。
所闻昔已多,所得今过前。如何又须别,使我抱悁悁。
势要情所重,排斥则埃尘。骨肉未免然,又况四海人。
嶷嶷桂林伯,矫矫义勇身。生平所未识,待我逾交亲。
遗我数幅书,继以药物珍。药物防瘴疠,书劝养形神。
不知四罪地,岂有再起辰。穷途致感激,肝胆还轮囷。
读书患不多,思义患不明。患足已不学,既学患不行。
子今四美具,实大华亦荣。王官不可阙,未宜后诸生。
嗟我摈南海,无由助飞鸣。
寄书龙城守,君骥何时秣。峡山逢飓风,雷电助撞捽。
乘潮簸扶胥,近岸指一发。两岩虽云牢,水石互飞发。
屯门虽云高,亦映波浪没。余罪不足惜,子生未宜忽。
胡为不忍别,感谢情至骨。



韩愈简介
唐朝 诗人韩愈的照片

韩愈(768年-824年12月25日),字退之,河南河阳(今河南孟州)人,自称郡望昌黎,世称韩昌黎;晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥文,世称韩文公。唐代文学家,与柳宗元是当时古文运动的推行者,合称“韩柳”。苏轼称赞他“文起八代之衰,道济天下之溺,忠犯人主之怒,勇夺三军之帅”(八代:东汉、魏、晋、宋、齐、梁、陈、隋)。散文、诗,均有名。著作收录《昌黎先生集》。