《送文畅师北游》拼音译文赏析

  • sòng
    wén
    chàng
    shī
    beǐ
    yóu
  • [
    táng
    ]
    hán
  • zài
    mén
    guǎn
    chén
    yǒu
    sēng
    lái
    yán
    běn
    rén
    shào
    xiǎo
    xué
    chéng
  • qióng
    gēn
    yuán
    shí
    shì
    luán
    zhēn
    jiè
    xiá
    yuǎn
  • jiàn
    shēn
    bǐng
    shēng
    yào
    耀
    qián
    cóng
    qiú
    sòng
    xíng
    shī
    zào
    rěn
    diān
    juě
  • jīn
    chéng
    shí
    juàn
    hào
    hàn
    luó
    xiān
    shēng
    qióng
    xiàng
    weì
    kuī
    jué
  • yòu
    wén
    shí
    dào
    qíng
    chū
    náng
    zhōng
    wén
    mǎn
    tīng
    shí
    qīng
    yuè
  • weì
    sēng
    dāng
    shào
    ān
    cǎo
    pái
    jié
    shàng
    lún
    zhī
    chū
    suǒ
    shī
    shǎng
  • xià
    kaī
    huò
    xiōng
    huō
    zhū
    jué
    sēng
    shí
    tīng
    yíng
    ruò
    yǐn
    shuǐ
    jiù
  • fēng
    chén
    chū
    mén
    shí
    duō
    sān
    nián
    cuàn
    huāng
    lǐng
    shǒu
    xiàn
    zuò
    shēn
  • zhēng
    guǐ
    zhì
    jīn
    yōu
    qióng
    shuí
    gòng
    xiǎng
    shèn
    hán
    huì
  • zuó
    lái
    jīng
    guān
    zhào
    jiàn
    xiē
    kuàng
    féng
    jiù
    qīn
    shí
    jiān
    .
  • cháng
    ān
    duō
    mén
    diào
    qìng
    shào
    xiū
    xiē
    ér
    néng
    qín
    lái
    guò
    chóng
    huì
    ān
    jiē
  • dāng
    jīn
    shèng
    zhèng
    chū
    ēn
    wán
    v
    r
    weí
    xiá
    piāo
    zhú
  • shè
    lǐng
    beǐ
    mén
    weī
    jié
    xiāng
    gōng
    zhèn
    yōu
    zhú
    làn
    xūn
  • jiǔ
    chǎng
    guī
    shū
    liè
    weí
    biān
    yuè
    kaī
    zhāng
    qiè
    zhōng
    bǎo
    jīn
  • cóng
    qiú
    níng
    jué
    bào
    ēn
    hòu
    xiè
    bìng
    lǎo
    gēng
  • shēn
    zhǐ
    péng
    máo
    chěng
    zhì
    zòng
    xiǎn
    .
    sēng
    hái
    xiāng
    fǎng
    访
    lái
    shān
    yào
    zhǔ
    jué

原文: 昔在四门馆,晨有僧来谒。自言本吴人,少小学城阙。
已穷佛根源,粗识事輗軏。挛拘屈吾真,戒辖思远发。
荐绅秉笔徒,声誉耀前阀。从求送行诗,屡造忍颠蹶。
今成十馀卷,浩汗罗斧钺。先生閟穷巷,未得窥剞劂。
又闻识大道,何路补黥刖。出其囊中文,满听实清越。
谓僧当少安,草序颇排讦。上论古之初,所以施赏罚。
下开迷惑胸,窙豁劚株橛。僧时不听莹,若饮水救暍。
风尘一出门,时日多如发。三年窜荒岭,守县坐深樾。
征租聚异物,诡制怛巾袜。幽穷谁共语,思想甚含哕。
昨来得京官,照壁喜见蝎。况逢旧亲识,无不比鹣蟩.
长安多门户,吊庆少休歇。而能勤来过,重惠安可揭。
当今圣政初,恩泽完vr狘。胡为不自暇,飘戾逐鹯鷢。
仆射领北门,威德压胡羯。相公镇幽都,竹帛烂勋伐。
酒场舞闺姝,猎骑围边月。开张箧中宝,自可得津筏。
从兹富裘马,宁复茹藜蕨。余期报恩后,谢病老耕垡。
庇身指蓬茅,逞志纵猃猲.僧还相访来,山药煮可掘。



韩愈简介
唐朝 诗人韩愈的照片

韩愈(768年-824年12月25日),字退之,河南河阳(今河南孟州)人,自称郡望昌黎,世称韩昌黎;晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥文,世称韩文公。唐代文学家,与柳宗元是当时古文运动的推行者,合称“韩柳”。苏轼称赞他“文起八代之衰,道济天下之溺,忠犯人主之怒,勇夺三军之帅”(八代:东汉、魏、晋、宋、齐、梁、陈、隋)。散文、诗,均有名。著作收录《昌黎先生集》。