《别李明府》拼音译文赏析

  • bié
    míng
  • [
    táng
    ]
    hán
  • chǒ
    guāng
    shì
    yāo
    qīng
    chū
    zhū
    gōng
    yǐn
    xiāo
    zuì
    xióng
    wáng
    dài
    mào
    chuáng
  • jiāo
    jùn
    shān
    zhù
    ér
    jiā
    yuè
    suí
    xíng
    pěng
    pán
    cháng
    zhī
  • luó
    shān
    dào
    shì
    qǐng
    rén
    sòng
    lín
    shǐ
    使
    chén
    diào
    xiàng
    jūn
    shēn
    yóu
    shàng
    guó
  • xià
    míng
    gōng
    jiù
    shí
    wàn
    chū
    huái
    怀
    yìn
    shòu
    guī
    xiāng
    jiāng
    guò
    jìn
    lǐng
    huā
    feī
  • hóu
    jiāo
    shí
    pēng
    jiāng
    sǔn
    qiān
    chén
    xiāng
    rǎn
    bié
    hòu
    xiǎng
    jūn
    nán
    jiàn
  • cāng
    yún
    kōng
    shān
    xiàn
    hàn
    yuàn
    fāng
    feī
    xià
    lán
    dài
    jūn
    zhàng
    kuí
    shān

原文: 宠光五世腰青组,出入珠宫引箫鼓。醉舞雄王玳瑁床,
娇嘶骏马珊瑚柱。胡儿夹鼓越婢随,行捧玉盘尝荔枝。
罗山道士请人送,林邑使臣调象骑。爱君一身游上国,
阙下名公如旧识。万里初怀印绶归,湘江过尽岭花飞。
五侯焦石烹江笋,千户沉香染客衣。别后想君难可见,
苍梧云里空山县。汉苑芳菲入夏阑,待君障日蒲葵扇。



韩翃简介: 韩翃是唐代诗人,字君平,南阳(今河南南阳)人。他被誉为“大历十才子”之一。在天宝13年(754年)考中进士。宝应年间在淄青节度使侯希逸幕府中任从事。后来,随侯希逸回朝,又在长安闲居了十年。 建中年间,韩翃因创作《寒食》诗受到唐德宗的赏识,并因此被提拔为中书舍人。韩翃的诗歌笔法轻巧,能写出别致的景象,因此在当时广受欢迎,传播甚广。关于他的出生和逝世时间尚无确切记录。