《东京寄万楚》拼音译文赏析

  • dōng
    jīng
    wàn
    chǔ
  • [
    táng
    ]
  • luò
    jiǔ
    yòng
    yǐn
    shēn
    gān
    cǎi
    weī
    réng
    wén
    báo
    huàn
    zhě
    hái
    shì
    tián
    jiā
  • yǐng
    shuǐ
    liú
    rén
    xiāng
    jiàn
    chūn
    shān
    wàng
    huáng
    niǎo
    dōng
    nán
    feī
  • zhuó
    cháng
    wǎng
    zūn
    liáo
    liǎo
    rán
    tán
    shàng
    yuè
    shì
    xiōng
    zhōng
  • zài
    tóng
    mén
    yǒu
    jīn
    chū
    chù
    feī
    yōu
    yóu
    bái
    diàn
    殿
    yǎn
    qīng
    suǒ
    weí
  • qiě
    yǒu
    jiàn
    jūn
    biǎo
    dāng
    kàn
    xié
    shǒu
    guī
    shū
    dài
    miàn
    lán
    kōng
    fāng
    feī

原文: 濩落久无用,隐身甘采薇。仍闻薄宦者,还事田家衣。
颍水日夜流,故人相见稀。春山不可望,黄鸟东南飞。
濯足岂长往,一樽聊可依。了然潭上月,适我胸中机。
在昔同门友,如今出处非。优游白虎殿,偃息青琐闱。
且有荐君表,当看携手归。寄书不待面,兰茝空芳菲。



李颀简介: 李颀(690-751),汉族,出生于东川(今四川三台)(有争议),唐代诗人。他少年时曾寓居河南登封,开元十三年进士,并做过新乡县尉的小官。他的诗以写边塞题材为主,风格豪放,慷慨悲凉,七言歌行尤具特色。