《答魑魅代书寄家人》拼音译文赏析

  • chī
    meì
    dài
    shū
    jiā
    rén
  • [
    táng
    ]
    shěn
  • chī
    meì
    lái
    xiāng
    wèn
    jūn
    shī
    xiāng
    lóng
    zhōng
    beǐ
    cèng
    dēng
    shǒu
    nán
    huāng
  • lǎn
    jìng
    lián
    shuāng
    bìn
    zhān
    wàn
    xíng
    bào
    chóu
    guó
    jiāng
    lǎo
    gēng
    chuī
    shàng
  • yǐng
    suì
    ēn
    huàn
    luò
    yáng
    sān
    chūn
    geǐ
    shì
    xǐng
    zài
    shàng
    shū
    láng
  • huáng
    yóu
    luán
    shǔ
    qīng
    jiān
    shǐ
    xiāng
    xún
    xíng
    tài
    peí
    yàn
    zuò
    míng
    guāng
  • weì
    beǐ
    shēng
    gāo
    yuàn
    nán
    chǎng
    yān
    huā
    héng
    xiàn
    quán
    shí
    meǐ
    chèng
    shāng
  • xiá
    cóng
    xiū
    huàn
    gāo
    chē
    yìng
    dào
    bàng
    yíng
    bīn
    jiù
    chéng
    xiāng
    xuǎn
    shì
    zhāo
    wáng
  • shì
    chǒ
    yán
    yóu
    chéng
    huān
    weì
    wàng
    cháo
    hòu
    qiǎn
    zhái
    jìng
    tóng
    fáng
  • xiōng
    shù
    céng
    quán
    háo
    dāng
    kuǎn
    yán
    yīn
    shì
    cóng
    jiē
    zài
    wén
    zhāng
  • qiě
    weī
    feī
    r
    P
    níng
    zhī
    xīn
    shì
    láng
    shēn
    yóu
    qíng
    weí
    pén
    shāng
  • tàn
    yuán
    chéng
    feī
    guān
    xíng
    meì
    zàng
    féng
    jīn
    gǎi
    dàn
    zhèng
    shuò
    guī
    táng
  • chèn
    suí
    lóng
    tiān
    shū
    zhú
    fèng
    huáng
    cháo
    róng
    xīn
    jiù
    chén
    huà
    meǐ
    chū
    gāng
  • gào
    shàn
    diāo
    jīng
    jiàn
    shōu
    yuān
    jǐn
    peì
    zhāng
    zǎi
    chén
    gēng
    xiàn
    jùn
    shǒu
    míng
    yáng
  • sān
    zhōu
    chē
    huì
    fāng
    yún
    shā
    jiàng
    bái
    suì
    qín
    lǒng
    xiàn
    shāo
    dāng
  • sān
    shè
    chóng
    tiān
    zào
    qiān
    tuī
    guó
    xiáng
    zhāo
    chǔ
    xiàn
    weí
    sāng
  • zhǎng
    hǎi
    yuán
    zhēn
    chóng
    shān
    táng
    diāo
    feī
    dòng
    dān
    ěr
    jiān
    shàng
  • zhěn
    shén
    liè
    jiā
    cān
    weì
    qiáng
    kōng
    tíng
    yóu
    feǐ
    cuì
    qióng
    xiàng
    guàng
    láng
  • yuán
    fēn
    shū
    huí
    móu
    wǎn
    cháng
    xiōng
    héng
    weǐ
    zhèng
    nián
    shòu
    寿
    huì
    xún
    táng
  • jiā
    běn
    zhuàn
    qīng
    bái
    guān
    chóng
    guà
    chuáng
    shàng
    jīng
    báo
    chǎn
    jué
    qióng
    zhuāng
  • xiān
    shí
    feì
    cāng
    tóu
    jiāng
    xìng
    yán
    tàn
    jiā
    kǒu
    chù
    dài
    yíng
    liáng
  • cóng
    chū
    zhuàn
    wén
    xiǎo
    kāng
    jiàng
    chú
    zhān
    èr
    chaī
    sān
    fáng
  • jiàn
    wài
    xuán
    xiāo
    jīng
    nán
    duàn
    cháng
    yīn
    chén
    huáng
    ěr
    jiān
    mèng
    xiǎng
    bái
    meí
    liáng
  • dān
    xián
    chú
    yuàn
    yuǎn
    xiáng
    kān
    wàn
    wài
    yún
    hǎi
    míng
    máng
  • shǔ
    gān
    yuè
    shēng
    míng
    rèn
    kāng
    yóu
    lái
    xiū
    fèn
    mìng
    mìng
    xìn
    cāng
    cāng
  • zuò
    xún
    zhōu
    qīng
    chén
    yǒng
    lǎo
    zhuāng
    zhōng
    yīn
    dào
    wèn
    chāng
    kuáng

原文: 魑魅来相问,君何失帝乡。龙钟辞北阙,蹭蹬守南荒。
览镜怜双鬓,沾衣惜万行。抱愁那去国,将老更垂裳。
影答余他岁,恩私宦洛阳。三春给事省,五载尚书郎。
黄阁游鸾署,青缣御史香。扈巡行太液,陪宴坐明光。
渭北升高苑,河南祓禊场。烟花恒献赋,泉石每称觞。
暇日从休浣,高车映道傍。迎宾就丞相,选士谒昭王。
侍宠言犹得,承欢谓不忘。一朝贻厚谴,五宅竟同防。
凶竖曾驱策,权豪岂易当。款颜因侍从,接武在文章。
且惧威非rP,宁知心是狼。身犹纳履误,情为覆盆伤。
可叹缘成业,非关行昧藏。喜逢今改旦,正朔复归唐。
河谶随龙马,天书逐凤凰。朝容欣旧则,宸化美初纲。
告善雕旌建,收冤锦旆张。宰臣更献纳,郡守各明扬。
礼乐移三统,舟车会八方。云沙降白遂,秦陇献烧当。
三赦重天造,千推极国详。大招思复楚,于役限维桑。
涨海缘真腊,崇山压古棠。雕题飞栋宇,儋耳间衣裳。
伏枕神馀劣,加餐力未强。空庭游翡翠,穷巷倚桄榔。
缘体分殊昔,回眸宛异常。吉凶恒委郑,年寿会询唐。
家本传清白,官移重挂床。上京无薄产,故里绝穷庄。
碧玉先时费,苍头此自将。兴言叹家口,何处待赢粮。
计吏从都出,传闻大小康。降除沾二弟,离拆已三房。
剑外悬销骨,荆南预断肠。音尘黄耳间,梦想白眉良。
复此单栖鹤,衔雏愿远翔。何堪万里外,云海已溟茫。
戚属甘胡越,声名任秕糠。由来休愤命,命也信苍苍。
独坐寻周易,清晨咏老庄。此中因悟道,无问入猖狂。



沈佺期简介: 沈佺期,字云卿,出生在相州内黄。他擅长文学,尤其长于写七言诗。后来考中进士,先后担任过长安通事舍人、考功郎给事中等职务,并参与修撰《三教珠英》。 沈佺期因涉嫌和张易之有勾结而被贬流驩州,后稍有升迁,成为台州录事参军。到了唐神龙年间,他受到了召见,并拜为起居郎,后又成为修文馆直学士、中书舍人、太子少詹事等职位。他于唐开元年间去世。 沈佺期是唐代诗人中的重要代表之一。他的诗歌风格受到了苏轼、李清照等前辈诗人的影响,但也有自身的特色。他的诗歌音韵优美,对语言表达的精密程度也体现出较高的水平,被认为是"沈宋"派诗人的代表。他的诗集《沈佺期集》共十卷,现今编纂成三卷保存至今。