《艳情代郭氏答卢照邻》拼音译文赏析

  • yàn
    qíng
    dài
    guō
    shì
    zhào
    lín
  • [
    táng
    ]
    luò
    bīn
    wáng
  • tiáo
    tiáo
    qiān
    wàng
    zhī
    tián
    miǎo
    miǎo
    hán
    guān
    hèn
    shǔ
    chuān
    guī
    yún
    luò
    jiāng
    wài
  • hái
    yàn
    yìng
    guò
    luò
    shuǐ
    .
    luò
    shuǐ
    bàng
    lián
    chéng
    zhái
    céng
    méng
    chuī
    fèng
  • tóng
    tuó
    shàng
    liǔ
    qiān
    tiáo
    jīn
    yuán
    zhōng
    huā
    liǔ
    yuán
    huā
    chù
    chù
    xīn
  • luò
    yáng
    táo
    yìng
    fāng
    chūn
    qiè
    xiàng
    shuāng
    liú
    kuī
    shí
    jìng
    jūn
    zhù
    sān
    chuān
    shǒu
    rén
  • shí
    bié
    kān
    dào
    kōng
    chuáng
    duì
    fāng
    zhǎo
    fāng
    zhǎo
    yóu
  • yōu
    jìng
    hái
    shēng
    xīn
    cǎo
    liú
    fēng
    huí
    xuě
    tǎng
    biàn
    便
    juān
    wén
    shí
    lián
  • zhì
    guǒ
    yáng
    jūn
    yǒu
    fēn
    huò
    jiǔ
    chéng
    qiè
    rán
    yán
    pín
    jiàn
    rén
    chóng
  • yán
    guì
    yìng
    zhòng
    绿
    zhū
    yóu
    shí
    chóng
    lián
    feī
    yàn
    céng
    jīng
    hàn
    huáng
    chǒ
  • liáng
    rén
    chù
    zuì
    zòng
    héng
    zhí
    xún
    shǒu
    kōng
    míng
    dǎo
    xīn
    jiān
    chéng
    qiè
    qiè
  • fān
    jiāng
    jiàn
    zuò
    píng
    píng
    qián
    mèng
    chéng
    lán
    zhào
    bié
    hòu
    hén
    shàng
    zhú
    shēng
  • bié
    fēn
    míng
    xiāng
    yuē
    shù
    jiā
    chéng
    jiè
    dāng
    shí
    nòng
    zhǎng
    zhōng
    zhū
  • weì
    xiān
    cuī
    tíng
    beī
    míng
    rén
    wèn
    cháng
    duàn
    sān
    shēng
    shuí
    weí
  • jūn
    shàng
    wàng
    tái
    duān
    lǎn
    tīng
    jiāng
    chú
    chén
    chén
    luò
    xiàng
    shān
  • yán
    qián
    guī
    yàn
    bìng
    tóu
    bào
    dāng
    chuāng
    kàn
    ěr
    kōng
    fáng
    tīng
    xiǎo
  • dié
    lín
    jiē
    zhī
    niǎo
    féng
    rén
    zhù
    zuò
    shāng
    zhěn
  • chūn
    lái
    beī
    gēng
    shèn
    é
    meí
    shān
    shàng
    yuè
    meí
    zhuó
    jǐn
    jiāng
    zhōng
    xiá
    jǐn
  • jǐn
    huí
    wén
    zèng
    jūn
    jiàn
    céng
    fēng
    jiū
    fēn
    píng
    jiāng
    miǎo
    miǎo
    fēn
    qīng
  • cháng
    yōu
    yōu
    jiān
    bái
    yún
    zhī
    jīng
    luò
    duō
    jiā
    zhī
    shān
    xiù
    yáo
    kuī
  • duǎn
    fēng
    shū
    suǒ
    zài
    cháng
    qíng
    shǒu
    zhuàn
    wén
    zhī
    duì
    qiān
    niú
  • xiāng
    wàng
    chóng
    qiǎn
    liú
    shuí
    fēn
    tiáo
    tiáo
    jīng
    liǎng
    suì
    shuí
    néng
    mài
    mài
    dài
    sān
    qiū
  • qíng
    zhī
    tuò
    jǐng
    zhōng
    qíng
    zhī
    shuǐ
    nán
    shōu
    xià
    shān
    néng
    jiè
    wèn
  • gēng
    xiàng
    jiā
    chóu

原文: 迢迢芊路望芝田,眇眇函关恨蜀川。归云已落涪江外,
还雁应过洛水瀍.洛水傍连帝城侧,帝宅层甍垂凤翼。
铜驼路上柳千条,金谷园中花几色。柳叶园花处处新,
洛阳桃李应芳春。妾向双流窥石镜,君住三川守玉人。
此时离别那堪道,此日空床对芳沼。芳沼徒游比目鱼,
幽径还生拔心草。流风回雪傥便娟,骥子鱼文实可怜。
掷果河阳君有分,货酒成都妾亦然。莫言贫贱无人重,
莫言富贵应须种。绿珠犹得石崇怜,飞燕曾经汉皇宠。
良人何处醉纵横,直如循默守空名。倒提新缣成慊慊,
翻将故剑作平平。离前吉梦成兰兆,别后啼痕上竹生。
别日分明相约束,已取宜家成诫勖。当时拟弄掌中珠,
岂谓先摧庭际玉。悲鸣五里无人问,肠断三声谁为续。
思君欲上望夫台,端居懒听将雏曲。沉沉落日向山低,
檐前归燕并头栖。抱膝当窗看夕兔,侧耳空房听晓鸡。
舞蝶临阶只自舞,啼鸟逢人亦助啼。独坐伤孤枕,
春来悲更甚。峨眉山上月如眉,濯锦江中霞似锦。
锦字回文欲赠君,剑壁层峰自纠纷。平江淼淼分清浦,
长路悠悠间白云。也知京洛多佳丽,也知山岫遥亏蔽。
无那短封即疏索,不在长情守期契。传闻织女对牵牛,
相望重河隔浅流。谁分迢迢经两岁,谁能脉脉待三秋。
情知唾井终无理,情知覆水也难收。不复下山能借问,
更向卢家字莫愁。



骆宾王简介
唐朝 诗人骆宾王的照片

骆宾王(约640年-684年),字观光,义乌(今中国浙江义乌)人。骆宾王出身寒门,七岁能诗,号称神童。据说《咏鹅诗》就是此时所作。 唐朝初期的著名诗人,与王勃、杨炯、卢照邻合称初唐四杰。684年徐敬业起兵讨伐武则天,骆宾王起草了著名的《为徐敬业讨武曌檄》,敬业败后,宾王不知所终,一说被斩,一说剃发出家,终身隐居。道教扶鸾的信众以骆宾王被斩时兵解,忠肝义胆与文采昂扬,尊之为神,被玉帝封于南宫(南天),是为南宫骆恩师,与孔恩师同属于吕洞宾祖师之幕府。佛教徒则盛传骆宾王遁入禅门,称之为“普济妙章禅师”,年年端午盛大奉祀。台北行天宫会在端午节举办祭祀。