《相和歌辞。张静婉采莲曲》拼音译文赏析

  • xiāng
    zhāng
    jìng
    wǎn
    cǎi
    lián
  • [
    táng
    ]
    wēn
    tíng
    yún
  • lán
    gāo
    zhuì
    hóng
    chūn
    yàn
    chaī
    tuō
    jǐng
    pāo
    pán
    yún
    chéng
    西
    yáng
    liǔ
    xiàng
    jiāo
    wǎn
  • mén
    qián
    gōu
    shuǐ
    lín
    gōng
    cháo
    tiān
    chūn
  • zhǎng
    zhōng
    qīng
    jiǎn
    duàn
    jiāo
    xiāo
    chūn
    bào
    yuè
    piāo
    yān
    chǐ
    yāo
  • shè
    lóng
    suǐ
    lián
    jiāo
    ráo
    qiū
    luó
    suì
    guāng
    dòng
    lòu
    chóng
    huā
    duō
    xiāng
    xiāo
  • jiāo
    jiāo
    táng
    shuǐ
    mǎn
    绿
    píng
    lián
    jīng
    duǎn
    西
    fēng
    sòng
    lái
  • fěn
    hén
    líng
    luò
    chóu
    hóng
    qiǎn
    chuán
    tóu
    zhé
    ǒu
    àn
    qiān
    ǒu
    gēn
    lián
    xiāng
    liú
    lián
  • láng
    xīn
    yuè
    yuè
    quē
    shí
    shí
    liù
    qīng
    guāng
    yuán

原文: 兰膏坠发红玉春,燕钗拖颈抛盘云。城西杨柳向娇晚,
门前沟水波潾潾。麒麟公子朝天客,珮马珰珰度春陌。
掌中无力舞衣轻,翦断鲛绡破春碧。抱月飘烟一尺腰,
麝脐龙髓怜娇饶。秋罗拂衣碎光动,露重花多香不销。
鸂鶒胶胶塘水满,绿萍如粟莲茎短。一夜西风送雨来,
粉痕零落愁红浅。船头折藕丝暗牵,藕根莲子相留连。
郎心似月月易缺,十五十六清光圆。



温庭筠简介
唐朝 诗人温庭筠的照片

温庭筠(801年-866年),原名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县)人,晚唐著名诗人、花间派词人。与李商隐、段成式文笔齐名,号称“三十六体”。与花间派词人韦庄合称“温韦”。代表作品《商山早行》,《经五丈原》,《利州南渡》,《苏武庙》,《菩萨蛮》,《梦江南》