《听颖师琴歌》拼音译文赏析

  • tīng
    yǐng
    shī
    qín
  • [
    táng
    ]
  • bié
    yún
    guī
    guì
    huā
    zhǔ
    shǔ
    guó
    xián
    zhōng
    shuāng
    fèng
    róng
    luò
    qiū
    luán
  • yuè
    wáng
    yóu
    tiān
    lǎo
    àn
    qīng
    chén
    qiāo
    shuǐ
    hǎi
    é
    meí
    qiān
    bái
    鹿
  • shuí
    kàn
    xié
    jiàn
    cháng
    qiáo
    shuí
    kàn
    jìn
    chūn
    zhú
    zhú
    sēng
    qián
    dāng
    mén
  • fàn
    gōng
    zhēn
    xiāng
    meí
    líng
    zūn
    qín
    zhěn
    cháng
    chǐ
    yáng
    lǎo
    shù
    feī
    tóng
    sūn
  • liáng
    guǎn
    wén
    xián
    jīng
    bìng
    yào
    náng
    zàn
    bié
    lóng
    qǐng
    zhí
    qǐng
    qīng
    xiāng
  • fèng
    guān
    beī

原文: 别浦云归桂花渚,蜀国弦中双凤语。芙蓉叶落秋鸾离,
越王夜起游天姥。暗珮清臣敲水玉,渡海蛾眉牵白鹿。
谁看挟剑赴长桥,谁看浸发题春竹。竺僧前立当吾门,
梵宫真相眉棱尊。古琴大轸长八尺,峄阳老树非桐孙。
凉馆闻弦惊病客,药囊暂别龙须席。请歌直请卿相歌,
奉礼官卑复何益。



李贺简介: 李贺(790~816),唐代诗人,字长吉,世人称他为“诗鬼”或“诗仙”。出身福昌昌谷(今河南洛阳宜阳县),因此后世称他为李昌谷。李贺生活贫困,抑郁感伤,焦思苦吟,他的作品也反映了他的心情,但他的诗仍然闪着奇光异彩,受到众多读者的喜爱。然而,在公元816年,他过早地离开了人世,年仅27岁。