《吕将军歌》拼音译文赏析

  • jiāng
    jūn
  • [
    táng
    ]
  • jiāng
    jūn
    xié
    dǎn
    chū
    qín
    mén
    jīn
    duī
    biān
    líng
    shù
  • beǐ
    fāng
    qīng
    tiān
    jiàn
    lóng
    jiào
    jiāng
    jūn
    xián
    jiāng
    jūn
    zhèn
    xiù
    huī
    jiàn
    è
  • zhū
    chéng
    yǒu
    mén
    yín
    guī
    yáo
    bái
    fěn
    láng
    huǒ
    xià
  • héng
    shān
    tiě
    qǐng
    jīn
    qiāng
    yáo
    wén
    zhōng
    huā
    jiàn
    xiāng
    西
    jiāo
    hán
    péng
  • huáng
    tiān
    xīn
    zaī
    yǎng
    shén
    jiù
    zhōng
    gāo
    héng
    pái
    jiǎn
    bǎo
    shí
    qīng
    chú
    yǐn
    bái
    shuǐ
  • yuán
    cāng
    gài
    zhāng
    jiǔ
    zhōu
    rén
    shì
    jiē
    shān
    xiù
    tǐng
    shí
    yīng
  • 绿
    yǎn
    jiāng
    jūn
    huì
    tiān

原文: 吕将军,骑赤兔。独携大胆出秦门,金粟堆边哭陵树。
北方逆气污青天,剑龙夜叫将军闲。将军振袖挥剑锷,
玉阙朱城有门阁。榼榼银龟摇白马,傅粉女郎火旗下。
恒山铁骑请金枪,遥闻箙中花箭香。西郊寒蓬叶如刺,
皇天新栽养神骥。厩中高桁排蹇蹄,饱食青刍饮白水。
圆苍低迷盖张地,九州人事皆如此。赤山秀铤御时英,
绿眼将军会天意。



李贺简介: 李贺(790~816),唐代诗人,字长吉,世人称他为“诗鬼”或“诗仙”。出身福昌昌谷(今河南洛阳宜阳县),因此后世称他为李昌谷。李贺生活贫困,抑郁感伤,焦思苦吟,他的作品也反映了他的心情,但他的诗仍然闪着奇光异彩,受到众多读者的喜爱。然而,在公元816年,他过早地离开了人世,年仅27岁。