《公无出门》拼音译文赏析

  • gōng
    chū
    mén
  • [
    táng
    ]
  • tiān
    xióng
    huǐ
    shí
    rén
    hún
    xuě
    shuāng
    duàn
    rén
  • sǒu
    quǎn
    yín
    yín
    xiāng
    suǒ
    suǒ
    zhǎng
    piān
    peì
    lán
    qiǎn
    chéng
    xuān
    zaī
  • xīng
    diǎn
    jiàn
    huáng
    jīn
    è
    suī
    kuà
    hái
    yáng
    shān
  • qiú
    xiāng
    shì
    zhèn
    jīn
    huán
    suān
    chán
    xián
    bào
    jiāo
    shì
    cǎo
    mián
  • yán
    huí
    niàn
    廿
    jiǔ
    bìn
    máo
    bān
    yán
    huí
    feī
    xiě
    shuaī
    bào
    jiāo
    weí
    tiān
    tiān
    weì
    zāo
    xián
    niè
  • suǒ
    zhì
    zhī
    rán
    fēn
    míng
    yóu
    gōng
    xìn
    gōng
    kàn
    shū
    wèn
    tiān

原文: 天迷迷,地密密。熊虺食人魂,雪霜断人骨。
嗾犬狺狺相索索,舐掌偏宜佩兰客。帝遣乘轩灾自息,
玉星点剑黄金轭。我虽跨马不得还,历阳湖波大如山。
毒虬相视振金环,狻猊猰貐吐馋涎。鲍焦一世披草眠,
颜回廿九鬓毛斑。颜回非血衰,鲍焦不违天。天畏遭衔啮,
所以致之然。分明犹惧公不信,公看呵壁书问天。



李贺简介: 李贺(790~816),唐代诗人,字长吉,世人称他为“诗鬼”或“诗仙”。出身福昌昌谷(今河南洛阳宜阳县),因此后世称他为李昌谷。李贺生活贫困,抑郁感伤,焦思苦吟,他的作品也反映了他的心情,但他的诗仍然闪着奇光异彩,受到众多读者的喜爱。然而,在公元816年,他过早地离开了人世,年仅27岁。