《相劝酒》拼音译文赏析

  • xiāng
    quàn
    jiǔ
  • [
    táng
    ]
  • chěng
    liù
    peì
    zhòu
    céng
    xián
    dàn
    yān
    zhú
    pán
    táo
    biān
  • shōu
    duàn
    cuì
    liǔ
    qīng
    yòu
    zào
    hóng
    lán
    yáo
    shùn
    zhì
    jīn
    wàn
    wàn
    suì
  • shǔ
    jiāng
    weí
    qīng
    gài
    jiān
    qīng
    qián
    bái
    mǎi
    duān
    zhàng
    kuài
    fāng
    weí
    huān
  • xióng
    yún
    huì
    zhōng
    yǐn
    beǐ
    hǎi
    nán
    shān
  • yín
    yín
    guǎn
    héng
    hǎo
    sòng
    diāo
    jīn
    rén
    shēng
    qiě
  • yòng
    qiáng
    zhī
    yuán
    huà
    xīn
    xiāng
    quàn
    jiǔ
    zhōng
    chuò
  • yuàn
    xià
    hóng
    鸿
    míng
    zhōng
    xiē
    sūn
    mián
    shí
    shàng
  • lái
    cháng
    ān
    chē
    pián
    pián
    zhōng
    yǒu
    liáng
    jiù
    zhái
    shí
    chóng
    yuán

原文: 羲和骋六辔,昼夕不曾闲。弹乌崦嵫竹,抶马蟠桃鞭。
蓐收既断翠柳,青帝又造红兰。尧舜至今万万岁,
数子将为倾盖间。青钱白璧买无端,丈夫快意方为欢。
臛蠵臑熊何足云。会须钟饮北海,箕踞南山。
歌淫淫,管愔愔,横波好送雕题金。人生得意且如此,
何用强知元化心。相劝酒,终无辍。
伏愿陛下鸿名终不歇,子孙绵如石上葛。
来长安,车骈骈。中有梁冀旧宅,石崇故园。



李贺简介: 李贺(790~816),唐代诗人,字长吉,世人称他为“诗鬼”或“诗仙”。出身福昌昌谷(今河南洛阳宜阳县),因此后世称他为李昌谷。李贺生活贫困,抑郁感伤,焦思苦吟,他的作品也反映了他的心情,但他的诗仍然闪着奇光异彩,受到众多读者的喜爱。然而,在公元816年,他过早地离开了人世,年仅27岁。