《秦王饮酒》拼音译文赏析

  • qín
    wáng
    yǐn
    jiǔ
  • [
    táng
    ]
  • qín
    wáng
    yóu
    jiàn
    guāng
    zhào
    kōng
    tiān
    qiāo
    shēng
  • jié
    huī
    feī
    jìn
    jīn
    píng
    lóng
    tóu
    xiè
    jiǔ
    yāo
    jiǔ
    xīng
    jīn
    cáo
    pa
    chéng
    chéng
  • dòng
    tíng
    jiǎo
    lái
    chuī
    shēng
    jiǔ
    hān
    yuè
    shǐ
    使
    dǎo
    xíng
    yín
    yún
    yáo
    diàn
    殿
    míng
  • gōng
    mén
    zhǎng
    shì
    bào
    gēng
    huā
    lóu
    fèng
    shēng
    jiāo
    níng
    hǎi
    xiāo
    hóng
    wén
    xiāng
    qiǎn
    qīng
  • huáng
    é
    diē
    qiān
    nián
    gōng
    xiān
    rén
    zhú
    shù
    yān
    qīng
    qīng
    qín
    zuì
    yǎn
    leì
    hóng
    hóng

原文: 秦王骑虎游八极,剑光照空天自碧。羲和敲日玻璃声,
劫灰飞尽古今平。龙头泻酒邀酒星,金槽琵琶夜枨枨。
洞庭雨脚来吹笙,酒酣喝月使倒行。银云栉栉瑶殿明,
宫门掌事报一更。花楼玉凤声娇狞,海绡红文香浅清,
黄鹅跌舞千年觥。仙人烛树蜡烟轻,清琴醉眼泪泓泓。



李贺简介: 李贺(790~816),唐代诗人,字长吉,世人称他为“诗鬼”或“诗仙”。出身福昌昌谷(今河南洛阳宜阳县),因此后世称他为李昌谷。李贺生活贫困,抑郁感伤,焦思苦吟,他的作品也反映了他的心情,但他的诗仍然闪着奇光异彩,受到众多读者的喜爱。然而,在公元816年,他过早地离开了人世,年仅27岁。