原文: 长沙男子东林师,闲读艺经工弈棋。有时凝思如入定,
暗覆一局谁能知。今年访予来小桂,方袍袖中贮新势。
山人无事秋日长,白昼懵懵眠匡床。因君临局看斗智,
不觉迟景沉西墙。自从仙人遇樵子,直到开元王长史。
前身后身付馀习,百变千化无穷已。初疑磊落曙天星,
次见搏击三秋兵。雁行布陈众未晓,虎穴得子人皆惊。
行尽三湘不逢敌,终日饶人损机格。自言台阁有知音,
悠然远起西游心。商山夏木阴寂寂,好处徘徊驻飞锡。
忽思争道画平沙,独笑无言心有适。蔼蔼京城在九天,
贵游豪士足华筵。此时一行出人意,赌取声名不要钱。
刘禹锡(772年-842年),字梦得,河南郡洛阳县人。唐朝诗人、哲学家,中唐文学的代表人物之一,有诗豪之称。代表作品《竹枝词》,《乌衣巷》,《望洞庭》,《浪淘沙》等