《翰林白二十二学士见寄诗一百篇,因以答贶》拼音译文赏析

  • hàn
    lín
    bái
    èr
    shí
    èr
    xué
    shì
    jiàn
    shī
    bǎi
    piān
    yīn
    kuàng
  • [
    táng
    ]
    liú
  • yín
    jūn
    bǎi
    piān
    shī
    shǐ
    使
    zuò
    xíng
    shén
    chí
    qín
    qīng
    rén
  • shù
    chūn
    cháo
    fēng
    zhèng
    chuī
    yǐng
    rén
    jīn
    zhuó
    hén
    xiān
    rén
    shàng
    dāo
    chǐ
  • shì
    rén
    fāng
    neì
    xiāng
    xún
    xíng
    jìn
    weí
    chù

原文: 吟君遗我百篇诗,使我独坐形神驰。玉琴清夜人不语,
琪树春朝风正吹。郢人斤斫无痕迹,仙人衣裳弃刀尺。
世人方内欲相寻,行尽四维无处觅。



刘禹锡简介
唐朝 诗人刘禹锡的照片

刘禹锡(772年-842年),字梦得,河南郡洛阳县人。唐朝诗人、哲学家,中唐文学的代表人物之一,有诗豪之称。代表作品《竹枝词》,《乌衣巷》,《望洞庭》,《浪淘沙》等