《携仙箓九首》拼音译文赏析

  • xié
    xiān
    jiǔ
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    kōng
  • yuè
    beǐ
    qiū
    kōng
    weì
    beǐ
    chuān
    qíng
    yún
    jiàn
    báo
    báo
    yān
  • zuò
    lái
    hái
    jiàn
    weī
    fēng
    chuī
    sàn
    cán
    yáng
    piàn
    chán
  • bàn
    qíng
    kōng
    bàn
    yún
    yuǎn
    lóng
    xiān
    zhǎng
    chū
    xūn
  • dòng
    tiān
    yǒu
    zhī
    chù
    jué
    dǐng
    xiāng
    nán
    gēng
    wén
  • jué
    shì
    hái
    gēng
    shì
    chóu
    qīng
    tán
    miào
    shí
    xiū
  • wēng
    beì
    xīn
    yǎn
    àn
    tīng
    biān
    jié
    diào
    gōu
  • shí
    fēn
    hóu
    gōng
    míng
    shēn
    wài
    zuì
    yōu
    yōu
  • tīng
    jūn
    zǒng
    huà
    lín
    hái
    xián
    mián
    měng
    zhōu
  • xiān
    fán
    liǎng
    nán
    liú
    yān
    shù
    rén
    jiān
    piàn
    qiū
  • ruò
    dào
    yīn
    gōng
    néng
    huó
    qiě
    jiāng
    fāng
    cùn
    fén
    xiū
  • ruò
    yǒu
    yīn
    gōng
    jiù
    weì
    rán
    huáng
    pǐn
    sōu
    xián
  • yìng
    zhī
    tán
    xiào
    hái
    gāo
    xiè
    bié
    jiù
    cāng
    zhōu
    zàn
    shàng
    xiān
  • yīng
    míng
    yòng
    sōu
    xiǔ
    cái
    xiāo
    shī
  • què
    lài
    fēng
    sān
    dǎo
    lǎo
    chén
    yóu
    liàn
    míng
    shí
  • jiǎn
    hóng
    yún
    shèng
    xiě
    shī
    nián
    nián
    gāo
    huì
    chèn
    huā
    shí
  • shuǐ
    jīng
    lóu
    fēn
    míng
    jiàn
    zhī
    qiàn
    xiá
    jiāng
    bié
    zhù
  • shēng
    zuò
    tài
    píng
    rén
    zhī
    xiàng
    chén
    zhōng
    biàn
    便
    chū
    chén
  • táo
    huā
    wàn
    shù
    nián
    nián
    xiāng
    chūn

原文: 岳北秋空渭北川,晴云渐薄薄如烟。
坐来还见微风起,吹散残阳一片蝉。
一半晴空一半云,远笼仙掌日初曛。
洞天有路不知处,绝顶异香难更闻。
决事还须更事酬,清谭妙理一时休。
渔翁亦被机心误,眼暗汀边结钓钩。
迹不趋时分不侯,功名身外最悠悠。
听君总画麒麟阁,还我闲眠舴艋舟。
仙凡路阻两难留,烟树人间一片秋。
若道阴功能济活,且将方寸自焚修。
若有阴功救未然,玉皇品籍亦搜贤。
应知谭笑还高谢,别就沧洲赞上仙。
英名何用苦搜奇,不朽才销一句诗。
却赖风波阻三岛,老臣犹得恋明时。
剪取红云剩写诗,年年高会趁花时。
水精楼阁分明见,只欠霞浆别著旗。
此生得作太平人,只向尘中便出尘。
移取碧桃花万树,年年自乐故乡春。



司空图简介: 司空图是晚唐时期的诗人、诗论家,字表圣,自号知非子,又号耐辱居士。他的祖籍临淮(今安徽泗县东南),自幼随家迁居河中虞乡(今山西永济)。唐懿宗咸通十年(869年),司空图应试,擢进士上第,天复四年(904年),朱全忠召为礼部尚书,但司空图佯装老朽不任事,被放还。梁开平二年(908年),唐哀帝被弑,司空图绝食而死,享年七十二岁。 司空图的成就主要在诗论,他的不朽之作《二十四诗品》被收入《全唐诗》三卷中。