《东林精舍见故殿中郑侍御题诗追旧书情涕泗横集…冯少府》拼音译文赏析

  • dōng
    lín
    jīng
    shè
    jiàn
    diàn
    殿
    zhōng
    zhèng
    shì
    shī
    zhuī
    jiù
    shū
    qíng
    héng
    féng
    shào
  • [
    táng
    ]
    weí
    yìng
  • zhòng
    yuè
    jǐng
    jiā
    dōng
    lín
    dēng
    zhōng
    yǒu
    rén
    shī
    liáng
    zài
    gāo
  • jīng
    cháng
    xuán
    shì
    yīn
    róng
    guī
    zhuàn
    miè
    qīn
    hàn
  • píng
    shēng
    mèng
    bǎi
    shì
    jiē
    chéng
    jié
    jīng
    huá
    nián
    huī
    wén
    qiè
  • cháo
    tíng
    chóng
    yīng
    yàn
    shí
    beì
    fēn
    guī
    yǒng
    xiè
    bǎi
    liáng
    peí
    jīn
    mén
  • fāng
    yīng
    gǎn
    xiá
    lín
    quán
    shì
    shān
    jǐng
    hán
    fēng
    sàn
    huā
    guāng
  • xīn
    zhī
    suī
    mǎn
    táng
    qíng
    shuí
    néng
    weí
    dāng
    tóng
    shí
    yǒu
    jiān
    kōng

原文: 仲月景气佳,东林一登历。中有故人诗,凄凉在高壁。
精思长悬世,音容已归寂。墨泽传洒馀,磨灭亲翰迹。
平生忽如梦,百事皆成昔。结骑京华年,挥文箧笥积。
朝廷重英彦,时辈分圭璧。永谢柏梁陪,独阙金门籍。
方婴存殁感,岂暇林泉适。雨馀山景寒,风散花光夕。
新知虽满堂,故情谁能觌。唯当同时友,缄寄空凄戚。



韦应物简介: 韦应物(737~792),中国唐代诗人,汉族,长安(今陕西西安)人。他的诗歌风格恬淡高远,善于写景和描写隐逸生活,因此被称为“韦苏州”。他的诗作被收入《韦江州集》、《韦苏州诗集》和《韦苏州集》三部作品,共计23卷,其中散文仅存一篇。