《题虎丘寺》拼音译文赏析

  • qiū
  • [
    táng
    ]
    liú
    cháng
    qīng
  • qīng
    lín
    qiū
    lín
    cuì
    weī
    yǎng
    jiàn
    shān
    sēng
    lái
    yáo
    cóng
    feī
    niǎo
    chù
  • fēng
    bǎo
    qiān
    zài
    weí
    qiū
    mái
    jiàn
    rén
    kōng
    zhuàn
    záo
    shān
    lóng
  • mén
    luó
    huì
    zhuàn
    yáng
    xiào
    hán
    yuán
    míng
    shān
    sōng
  • peí
    huí
    beǐ
    lóu
    shàng
    jiāng
    hǎi
    qióng
    yìng
    qiān
    fān
    guī
    wàn
    jiā
    shù
  • zàn
    yīn
    qiè
    suǒ
    shì
    guǒ
    sǔn
    wài
    tíng
    àn
    xián
    yún
    yán
    xiāng
    gān
    lòu
  • jiǔ
    kōng
    duō
    weí
    fán
    huá
    yǒng
    tóu
    shēng
    shēng
    néng

原文: 青林虎丘寺,林际翠微路。仰见山僧来,遥从飞鸟处。
兹峰沦宝玉,千载唯丘墓。埋剑人空传,凿山龙已去。
扪萝披翳荟,路转夕阳遽。虎啸崖谷寒,猿鸣杉松暮。
裴回北楼上,江海穷一顾。日映千里帆,鸦归万家树。
暂因惬所适,果得损外虑。庭暗栖闲云,檐香滴甘露。
久迷空寂理,多为繁华故。永欲投死生,馀生岂能误。



刘长卿简介
唐朝 诗人刘长卿的照片

刘长卿(726年-790年),字文房,宣城(今属安徽)人,郡望河间(今属河北),唐代诗人。