《至德三年春正月时谬蒙差摄海盐令闻王师收二京…五十韵》拼音译文赏析

  • zhì
    sān
    nián
    chūn
    zhèng
    yuè
    shí
    miù
    méng
    chà
    shè
    hǎi
    yán
    lìng
    wén
    wáng
    shī
    shōu
    èr
    jīng
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
    liú
    cháng
    qīng
  • tiān
    shàng
    xīng
    beì
    rén
    jiān
    fǎn
    héng
    fēng
    chén
    shēng
    hàn
    luò
    zòng
    cháng
    jīng
  • běn
    weì
    cái
    feī
    shuí
    zhī
    huò
    méng
    shí
    cān
    jiāng
    dài
    zhū
    cuò
    zhé
    weí
    míng
  • wàn
    bīng
    fēng
    jiē
    sān
    shí
    jīng
    ēn
    shū
    niǎo
    shòu
    liú
    biàn
    máng
  • cháo
    shì
    chéng
    gān
    zhàn
    zhēng
    rén
    xīn
    xuán
    fǎn
    tiān
    dào
    zàn
    yíng
  • lüè
    qīn
    zhōng
    zhuàn
    fēng
    dào
    shàng
    jīng
    wáng
    shī
    xiàn
    chī
    meì
    zuò
    qiāng
  • weì
    shuǐ
    qín
    shān
    hàn
    bīng
    guān
    yuán
    chí
    wàn
    yān
    huǒ
    luàn
    qiān
    méng
  • fèng
    jià
    zhān
    西
    xìng
    lóng
    lóu
    beǐ
    zhēng
    jiāng
    xíng
    zhú
    shuí
    xué
    chuī
    shēng
  • bái
    chóng
    qìng
    xuán
    qióng
    zài
    zào
    róng
    guǐ
    shén
    qián
    shì
    fèn
    yuǎn
    shū
    chéng
  • hǎi
    neì
    róng
    juàn
    guān
    zhōng
    zeí
    leǐ
    píng
    shān
    chuān
    suí
    zhuàn
    zhàn
    cǎo
    kùn
    héng
    xíng
  • shén
    gōng
    ōu
    chéng
    tiān
    huí
    wàn
    xiàng
    qìng
    lóng
    jiàn
    yún
    yíng
  • xiǎo
    yuàn
    chūn
    yóu
    zài
    cháng
    ān
    gēng
    míng
    xīng
    chén
    guī
    zhèng
    weì
    leí
    cán
    shēng
  • wén
    dēng
    qián
    xiāo
    sháo
    xià
    tài
    qīng
    weì
    yāng
    xīn
    liǔ
    cháng
    jiù
    zhōng
    shēng
  • shǐ
    使
    tuī
    bāng
    yàn
    zhōng
    àn
    guó
    chéng
    cāng
    shēng
    shǔ
    míng
    zhǔ
    zhàng
    hán
    péng
  • xiōng
    chǒu
    jiāng
    chú
    màn
    jiān
    háo
    jīng
    shì
    weī
    kàn
    zhù
    shí
    shí
    nán
    shí
    zhōng
    zhēn
  • báo
    zhēng
    cháng
    yōng
    peì
    jīng
    shān
    chóng
    zhèn
    jiāng
    yuè
    dài
    xíng
    yíng
  • jīn
    shí
    xuán
    yān
    yún
    dòng
    jīng
    yùn
    chóu
    chū
    jiǎn
    zào
    diào
    dǐng
    weì
    gēng
  • beǐ
    zhuàn
    chū
    jiě
    dōng
    rén
    wàng
    qīng
    chí
    táng
    cuī
    xiè
    huā
    dài
    chūn
    qīng
  • tiǎn
    dēng
    lóng
    shǒu
    néng
    shāng
    kùn
    míng
    jiān
    nán
    beī
    jiàn
    xuán
    héng
  • shuí
    kān
    tīng
    qín
    tái
    yǒu
    qíng
    suì
    lìng
    duǎn
    réng
    qǐng
    cháng
    yīng
  • jiǔ
    tián
    yuán
    feì
    chū
    guān
    yìn
    shòu
    qīng
    zhēn
    shàng
    guó
    tái
    xiǎn
    beǐ
    shān
    yíng
  • lǎn
    màn
    xiū
    chí
    tuì
    退
    gēng
    liú
    huā
    xiá
    zuì
    péng
    dài
    chóu
    yíng
  • fāng
    yán
    shēn
    weī
    bìng
    jiā
    lián
    shuāng
    duàn
    cái
    kuì
    xiǎo
    lín
    pēng
  • cāng
    hǎi
    jīn
    yóu
    zhì
    qīng
    yáng
    suì
    yòu
    gēng
    zhōu
    xiāng
    shēng
    ruò
    nuǎn
  • yān
    shuǐ
    chūn
    hòu
    qiān
    guān
    zhí
    wǎn
    qíng
    cháo
    shēng
    lái
    wàn
    jǐng
    shān
    yìng
    chéng
  • mèng
    qīn
    qiáo
    guī
    xīn
    luàn
    zǎo
    yīng
    tǎng
    zhī
    zài
    jīn
    fǎng
    访
    péng
    yíng

原文: 天上胡星孛,人间反气横。风尘生汗马,河洛纵长鲸。
本谓才非据,谁知祸已萌。食参将可待,诛错辄为名。
万里兵锋接,三时羽檄惊。负恩殊鸟兽,流毒遍黎氓。
朝市成芜没,干戈起战争。人心悬反覆,天道暂虚盈。
略地侵中土,传烽到上京。王师陷魑魅,帝座逼欃枪。
渭水嘶胡马,秦山泣汉兵。关原驰万骑,烟火乱千甍。
凤驾瞻西幸,龙楼议北征。自将行破竹,谁学去吹笙。
白日重轮庆,玄穹再造荣。鬼神潜释愤,夷狄远输诚。
海内戎衣卷,关中贼垒平。山川随转战,草木困横行。
区宇神功立,讴歌帝业成。天回万象庆,龙见五云迎。
小苑春犹在,长安日更明。星辰归正位,雷雨发残生。
文物登前古,箫韶下太清。未央新柳色,长乐旧钟声。
八使推邦彦,中司案国程。苍生属伊吕,明主仗韩彭。
凶丑将除蔓,奸豪已负荆。世危看柱石,时难识忠贞。
薄伐征貔虎,长驱拥旆旌。吴山依重镇,江月带行营。
金石悬词律,烟云动笔精。运筹初减灶,调鼎未和羹。
北虏传初解,东人望已倾。池塘催谢客,花木待春卿。
昔忝登龙首,能伤困骥鸣。艰难悲伏剑,提握喜悬衡。
巴曲谁堪听,秦台自有情。遂令辞短褐,仍欲请长缨。
久客田园废,初官印绶轻。榛芜上国路,苔藓北山楹。
懒慢羞趋府,驱驰忆退耕。榴花无暇醉,蓬发带愁萦。
地僻方言异,身微俗虑并。家怜双鲤断,才愧小鳞烹。
沧海今犹滞,青阳岁又更。洲香生杜若,溪暖戏。
烟水宜春候,褰关值晚晴。潮声来万井,山色映孤城。
旅梦亲乔木,归心乱早莺。倘无知己在,今已访蓬瀛。



刘长卿简介
唐朝 诗人刘长卿的照片

刘长卿(726年-790年),字文房,宣城(今属安徽)人,郡望河间(今属河北),唐代诗人。