《出境游山二首》拼音译文赏析

  • chū
    jìng
    yóu
    shān
    èr
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    wáng
  • yuán
    shuǐ
    zhōng
    shān
    ā
    ruò
    yǒu
    rén
    yáng
    xiān
    dòng
    shí
    zǒu
    tóu
    jīn
  • dòng
    wǎn
    qiū
    quán
    lěng
    yán
    cháo
    shù
    xīn
    fēng
    xié
    lián
    niǎo
    dèng
    dié
    shàng
    lín
  • huà
    qiān
    líng
    zǎo
    yuán
    guī
    liù
    dài
    chūn
    yún
    jīn
    jià
    cāng
    hǎi
    chéng
    chén
  • zhèn
    líng
    shuāng
    chuī
    zhèng
    yuè
    zhù
    tiān
    huí
    biāo
    líng
    cuì
    feī
    zhěn
    kòng
    qīng
    cén
  • yán
    shēn
    líng
    zào
    jiàn
    huǐ
    shí
    chén
    gōng
    yún
    jiān
    jìn
    jiāng
    shān
    wài
    lín
  • tán
    zhū
    dòng
    jié
    qiū
    yīn
    xiāo
    xiāo
    yǐng
    rǎo
    rǎo
    wàng
    xiāng
    xīn
  • shuí
    shān
    yóu
    hǎo
    shāng
    rén
    shì
    qīn

原文: 源水终无路,山阿若有人。驱羊先动石,走兔欲投巾。
洞晚秋泉冷,岩朝古树新。峰斜连鸟翅,磴叠上鱼鳞。
化鹤千龄早,元龟六代春。浮云今可驾,沧海自成尘。
振翮凌霜吹,正月伫天浔。回镳凌翠壑,飞轸控青岑。
岩深灵灶没,涧毁石渠沉。宫阙云间近,江山物外临。
玉坛栖暮夜,珠洞结秋阴。萧萧离俗影,扰扰望乡心。
谁意山游好,屡伤人事侵。



王勃简介: 王勃,唐代诗人,汉族,字子安,绛州龙门(今山西河津)人,生卒年不详,可能在649-676年间。他与杨炯、卢照邻、骆宾王齐名,世称“初唐四杰”,其中王勃是“初唐四杰”之首。