《行路难三首》拼音译文赏析

  • xíng
    nán
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    liǔ
    zōng
    yuán
  • jūn
    jiàn
    kuā
    zhú
    kuī
    yuān
    tiào
    liàng
    beǐ
    hǎi
    chāo
    kūn
  • xiāo
    jué
    hàn
    chū
    hàng
    mǎng
    piē
    liè
    zuǒ
    yòu
    xīng
    chén
    jìn
    dào
  • shǔ
    fēng
    zhēng
    shì
    tūn
    beǐ
    fāng
    rén
    cháng
    jiǔ
    cùn
    kaī
    kǒu
    zhǎng
    gēng
    xiào
    xuān
  • jiū
    jiū
    yǐn
    shí
    shēng
    zhōng
    tiān
    nián
    suī
    zhì
    xiǎo
    chéng
    suì
  • zuò
    shǐ
    使
    ér
    xiāng
    beī
    lián
  • héng
    jīn
    luó
    qiān
    shān
    gōng
    mìng
    cǎi
    zhuó
    chuán
    shēn
    lín
    jiǎn
    shí
  • bǎi
    niú
    lián
    yàng
    cuī
    shuāng
    yuán
    wàn
    weí
    qiān
    xún
    fáng
    dào
    dōng
    西
    juě
    dǎo
    shān
    huǒ
    fén
  • háo
    jiàn
    bǎo
    lìn
    jiàn
    dāng
    qún
    cái
    weì
    chéng
    zhì
    yāo
  • xiāo
    huō
    kōng
    yán
    luán
    bǎi
    liáng
    tiān
    zaī
    huǒ
    jiàng
    shí
    láng
    xiāng
    chóu
    yuān
  • jūn
    jiàn
    nán
    shān
    dòng
    liáng
    shào
    cái
    yǎng
    shuí
    lún
  • feī
    xuě
    duàn
    dào
    bīng
    chéng
    liáng
    hóu
    jiā
    tàn
    diāo
    fáng
    pán
    lóng
    yào
    耀
    huì
    zhāng
  • xióng
    dūn
    bào
    zhí
    zhēng
    áng
    zǎn
    luán
    cóng
    崿
    shè
    zhū
    guāng
    dān
    xiá
    cuì
    piāo
    xiāng
  • meǐ
    rén
    xiàng
    huí
    míng
    xuě
    shān
    bīng
    tài
    yáng
    xīng
    chán
    bēn
    zǒu
    zhǐ
  • yǎn
    shuāng
    yàn
    hóng
    liáng
    fēng
    tái
    lòu
    xiè
    shēng
    guāng
    shì
    huī
    zhì
    cān
    shāng
  • shèng
    shí
    guì
    fǎn
    jiàn
    táo
    shēng
    kuí
    shān
    ān
    dāng

原文: 君不见夸父逐日窥虞渊,跳踉北海超昆仑。
披霄决汉出沆漭,瞥裂左右遗星辰。须臾力尽道渴死。
狐鼠蜂蚁争噬吞。北方竫人长九寸,开口抵掌更笑喧。
啾啾饮食滴与粒,生死亦足终天年。睢盱大志小成遂,
坐使儿女相悲怜。
虞衡斤斧罗千山,工命采斫杙与椽。深林土剪十取一,
百牛连鞅摧双辕。万围千寻妨道路,东西蹶倒山火焚。
遗馀毫末不见保,躏跞涧壑何当存。群材未成质已夭,
突兀哮豁空岩峦。柏梁天灾武库火,匠石狼顾相愁冤。
君不见南山栋梁益稀少,爱材养育谁复论。
飞雪断道冰成梁,侯家炽炭雕玉房。蟠龙吐耀虎喙张,
熊蹲豹踯争低昂。攒峦丛崿射朱光,丹霞翠雾飘奇香。
美人四向回明珰,雪山冰谷晞太阳。星躔奔走不得止,
奄忽双燕栖虹梁。风台露榭生光饰,死灰弃置参与商。
盛时一去贵反贱,桃笙葵扇安可当。



柳宗元简介
唐朝 诗人柳宗元的照片

柳宗元(773年-819年11月28日)唐宋八大家之一,字子厚,河东人(今山西省运城市永济、芮城一带)。以文学、思想、经学、宗教等领域的成就著称。后世编撰柳宗元作品《柳河东集》传世。