《韦道安(道安尝佐张建封于徐州,及军乱而道安自杀)》拼音译文赏析

  • weí
    dào
    ān
    dào
    ān
    cháng
    zuǒ
    zhāng
    jiàn
    fēng
    zhōu
    jūn
    luàn
    ér
    dào
    ān
    shā
  • [
    táng
    ]
    liǔ
    zōng
    yuán
  • dào
    ān
    běn
    shì
    shàn
    gōng
    jiàn
    míng
    èr
    shí
    yóu
    tài
    xíng
    wén
    háo
    shēng
  • qián
    zhì
    wèn
    yǒu
    sǒu
    chuī
    huá
    yīng
    yán
    shǐ
    shī
    zhí
    hái
    西
    jīng
  • ǒu
    weí
    qún
    dào
    háo
    yíng
    huò
    cái
    feī
    lìn
    èr
    jiē
    pīng
    tíng
  • cāng
    huáng
    jiàn
    zhú
    shuí
    shí
    shēng
    biàn
    便
    dāng
    yǔn
    mìng
    xiū
    shì
    chén
    zhēng
  • wén
    gāo
    liè
    gān
    dǎn
    héng
    guà
    gōng
    wèn
    suǒ
    wǎng
    jié
    chāo
    zhēng
    róng
  • jiàn
    dào
    hán
    jiàn
    yīn
    luó
    liè
    fāng
    fèn
    忿
    zhēng
    shǐ
    qiú
    shuài
    dǎng
    háo
    qiě
    jīng
  • huī
    lìng
    shù
    suǒ
    xiāng
    zhǔ
    chēng
    shū
    jiǔ
    chǐ
    rèn
    xià
    zhū
    xíng
  • què
    qīn
    shòu
    cóng
    xíng
    jùn
    shōu
    dān
    jiān
    zhuàn
    dào
    qián
    chéng
  • qiāo
    shí
    huǒ
    shān
    lín
    zhòu
    míng
    gēng
    bào
    chí
    xiě
    fēn
    jiāo
    líng
  • dùn
    shǒu
    yuàn
    guī
    huò
    chèng
    jiù
    shēng
    dào
    ān
    fèn
    chóng
    qīng
  • shī
    hūn
    suǒ
    bìng
    xìng
    feī
    yòng
    bīng
    lái
    shì
    shù
    shí
    zài
    suǒ
    néng
    chěng
  • kāng
    kǎi
    zhāng
    zhōu
    zhū
    yáng
    qián
    jīng
    tóu
    huò
    suǒ
    yuàn
    qián
    chū
    wáng
    chéng
  • yuán
    mén
    shì
    huái
    shuǐ
    qiū
    fēng
    shēng
    jūn
    hóu
    shì
    huī
    xià
    xiāng
    qīng
  • kàng
    wáng
    mìng
    zhōng
    míng
    héng
    kuì
    feī
    suǒ
    yōng
    jié
    feī
    suǒ
    yīng
  • tóu
    yǐn
    rèn
    shuí
    xíng
    liè
    shì
    wàng
    suǒ
    zài
    zhōng
    zhēn
  • duō
    juē
    xùn
    quán
    yóu
    róng
    feī
    dào
    suǒ
    dào
    shí
    shì
    qíng

原文: 道安本儒士,颇擅弓剑名。二十游太行,暮闻号哭声。
疾驱前致问,有叟垂华缨。言我故刺史,失职还西京。
偶为群盗得,毫缕无馀赢。货财足非吝,二女皆娉婷。
苍黄见驱逐,谁识死与生。便当此殒命,休复事晨征。
一闻激高义,眦裂肝胆横。挂弓问所往,趫捷超峥嵘。
见盗寒涧阴,罗列方忿争。一矢毙酋帅,馀党号且惊。
麾令递束缚,纆索相拄撑。彼姝久褫魄,刃下俟诛刑。
却立不亲授,谕以从父行。捃收自担肩,转道趋前程。
夜发敲石火,山林如昼明。父子更抱持,涕血纷交零。
顿首愿归货,纳女称舅甥。道安奋衣去,义重利固轻。
师婚古所病,合姓非用兵。朅来事儒术,十载所能逞。
慷慨张徐州,朱邸扬前旌。投躯获所愿,前马出王城。
辕门立奇士,淮水秋风生。君侯既即世,麾下相欹倾。
立孤抗王命,钟鼓四野鸣。横溃非所壅,逆节非所婴。
举头自引刃,顾义谁顾形。烈士不忘死,所死在忠贞。
咄嗟徇权子,翕习犹趋荣。我歌非悼死,所悼时世情。



柳宗元简介
唐朝 诗人柳宗元的照片

柳宗元(773年-819年11月28日)唐宋八大家之一,字子厚,河东人(今山西省运城市永济、芮城一带)。以文学、思想、经学、宗教等领域的成就著称。后世编撰柳宗元作品《柳河东集》传世。