《法华寺石门精舍三十韵》拼音译文赏析

  • huá
    shí
    mén
    jīng
    shè
    sān
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
    liǔ
    zōng
    yuán
  • qíng
    bìng
    yōu
    kuàng
    zhì
    gāo
    shuǎng
  • yuàn
    yán
    huái
    怀
    míng
    dōng
    fēng
    dàn
    yǎng
    shǐ
    xīn
    yún
    yóu
    yuè
    cǎo
    cháng
  • dào
    tóng
    yǒu
    xīn
    shǎng
    sōng
    谿
    yǎo
    tiǎo
    shí
    zhàn
    yín
    yuán
    shàng
  • luó
    mián
    céng
    méng
    meí
    tái
    qīn
    biāo
    bǎng
    lín
    duì
    jué
    yǎn
    shuāng
    chǎng
  • qiàn
    qiào
    chū
    méng
    lóng
    xiǎn
    lín
    yàng
    shāo
    mài
    duàn
    yōu
    ruò
    tiān
    wǎng
  • jié
    gòu
    zhào
    qún
    huí
    huán
    wàn
    xiàng
    xiǎo
    jié
    shùn
    qiān
    ruò
    zài
    zhǎng
  • kōng
    huà
    yuán
    guān
    yǒu
    xiǎng
    xuān
    fán
    kùn
    miè
    měng
    wǎng
    liǎng
  • cùn
    jìn
    liàng
    yíng
    xún
    zhí
    feī
    suǒ
    wǎng
    tàn
    yáo
    zhǔ
    qióng
    miào
    qīng
    xiǎng
  • huì
    fāng
    zài
    jīn
    shén
    kaī
    shù
    shū
    nǎng
    yóu
    gǒu
    hào
    jìng
    shuí
    yǎng
  • dào
    chéng
    suǒ
    míng
    bīn
    feǐ
    zhàng
    chāo
    shū
    wài
    jiǎng
    yǒu
    neì
    lǎng
  • jiàn
    ěr
    fēng
    zhōng
    yān
    nǎi
    dǎng
    qián
    weǐ
    jiāng
    suǒ
    gāo
    xiè
    chén
    .
  • zhì
    weí
    láo
    zhuī
    zōng
    jiāng
    yān
    fǎng
    仿
    yān
    liú
    zhí
    tuí
    juàn
    liàn
    xiá
    rǎng
  • yìng
    yàn
    lián
    xuān
    fān
    yún
    yāng
    mǎng
    shū
    fēng
    fēn
    cuì
    xiāng
    yōu
    qiě
    guǎng
    广
  • weì
    piāo
    jīng
    juàn
    yáo
    dàng
    rén
    tàn
    weí
    zhì
    chū
    chù
    jīn
    liǎng
  • yòng
    suǒ
    guī
    yǒu
    xiàng
    yōu
    yíng
    chǐ
    shì
    yǒu
    hán
    zhàng
  • weī
    yán
    xìn
    zhuàn
    shēn
    dàn
    sǎng

原文: 拘情病幽郁,旷志寄高爽。
愿言怀名缁,东峰旦夕仰。始欣云雨霁,尤悦草木长。
道同有爱弟,披拂恣心赏。松谿窈窕入,石栈夤缘上。
萝葛绵层甍,莓苔侵标榜。密林互对耸,绝壁俨双敞。
堑峭出蒙笼,墟险临滉漾。稍疑地脉断,悠若天梯往。
结构罩群崖,回环驱万象。小劫不逾瞬,大千若在掌。
体空得化元,观有遗细想。喧烦困蠛蠓,跼蹐疲魍魉。
寸进谅何营,寻直非所枉。探奇极遥瞩,穷妙閟清响。
理会方在今,神开庶殊曩。兹游苟不嗣,浩气竟谁养。
道异诚所希,名宾匪余仗。超摅藉外奖,俯默有内朗。
鉴尔揖古风,终焉乃吾党。潜躯委缰锁,高步谢尘坱.
蓄志徒为劳,追踪将焉仿。淹留值颓暮,眷恋睇遐壤。
映日雁联轩,翻云波泱漭。殊风纷已萃,乡路悠且广。
羁木畏漂浮,离旌倦摇荡。昔人叹违志,出处今已两。
何用期所归,浮图有遗像。幽蹊不盈尺,虚室有函丈。
微言信可传,申旦稽吾颡。



柳宗元简介
唐朝 诗人柳宗元的照片

柳宗元(773年-819年11月28日)唐宋八大家之一,字子厚,河东人(今山西省运城市永济、芮城一带)。以文学、思想、经学、宗教等领域的成就著称。后世编撰柳宗元作品《柳河东集》传世。