《酬贾鹏山人郡内新栽松寓兴见赠二首》拼音译文赏析

  • chóu
    jiǎ
    péng
    shān
    rén
    jùn
    neì
    xīn
    zaī
    sōng
    xìng
    jiàn
    zèng
    èr
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    liǔ
    zōng
    yuán
  • fāng
    xiǔ
    weí
    bié
    xīn
    nǎi
    xuán
    gōng
    yāo
    yāo
    fàng
    huā
    róng
    yào
    耀
    jiāng
    ān
    qióng
  • qīng
    sōng
    jiàn
    zhuó
    tíng
    zhōng
    xuě
    biǎo
    míng
    xiù
    hán
    huā
    zhù
    cōng
    lóng
  • zhēn
    yōu
    yǒu
    chí
    yán
    qīng
    fēng
  • néng
    cháng
    ǒu
    jìng
    jiàn
    míng
    姿
    lái
    yuǎn
    shān
    rén
    jiā
    shēng
  • jìn
    gǎi
    jiù
    fāng
    xīn
    shuí
    róng
    xuān
    beī
    suǒ
    ān
    rèn
    feī
    qíng
  • qīng
    yùn
    dòng
    xié
    fēng
    zhōng
    shēng

原文: 芳朽自为别,无心乃玄功。夭夭日放花,荣耀将安穷。
青松遗涧底,擢莳兹庭中。积雪表明秀,寒花助葱茏。
贞幽夙有慕,持以延清风。
无能常闭阁,偶以静见名。奇姿来远山,忽似人家生。
劲色不改旧,芳心与谁荣。喧卑岂所安,任物非我情。
清韵动竽瑟,谐此风中声。



柳宗元简介
唐朝 诗人柳宗元的照片

柳宗元(773年-819年11月28日)唐宋八大家之一,字子厚,河东人(今山西省运城市永济、芮城一带)。以文学、思想、经学、宗教等领域的成就著称。后世编撰柳宗元作品《柳河东集》传世。