《唐铙歌鼓吹曲十二篇。李靖灭高昌为高昌第十一》拼音译文赏析

  • táng
    náo
    chuī
    shí
    èr
    piān
    jìng
    miè
    gāo
    chāng
    weí
    gāo
    chāng
    shí
  • [
    táng
    ]
    liǔ
    zōng
    yuán
  • shì
    xióng
    西
    beǐ
    bié
    jué
    chén
    wài
    shì
    yuǎn
    qiě
    xiǎn
    zòng
    ào
  • liè
    liè
    wáng
    zhě
    shī
    xióng
    chī
    weí
    lóng
    fān
    hǎi
    làng
    chí
    kūn
  • yīng
    ér
    sǎo
    píng
    shā
    tiān
    dàn
    jiàn
    huáng
    yún
  • chén
    jìng
    zhí
    cháng
    yīng
    zhì
    yǒng
    qiú
    wén
    huáng
    nán
    miàn
    zuò
    qiān
    qún
  • xián
    chèng
    tiān
    shén
    wǎng
    xiàn
    háo
    tiān
    hàn
    guó
  • bīng
    róng
    jiāo
    hài
    bǎo
    xìng

原文: 麹氏雄西北,别绝臣外区。既恃远且险,纵傲不我虞。
烈烈王者师,熊螭以为徒。龙旂翻海浪,馹骑驰坤隅。
贲育搏婴儿,一扫不复馀。平沙际天极,但见黄云驱。
臣靖执长缨,智勇伏囚拘。文皇南面坐,夷狄千群趋。
咸称天子神,往古不得俱。献号天可汗,以覆我国都。
兵戎不交害,各保性与躯。



柳宗元简介
唐朝 诗人柳宗元的照片

柳宗元(773年-819年11月28日)唐宋八大家之一,字子厚,河东人(今山西省运城市永济、芮城一带)。以文学、思想、经学、宗教等领域的成就著称。后世编撰柳宗元作品《柳河东集》传世。