《唐铙歌鼓吹曲十二篇。梁之馀保荆衡巴巫…为苞枿第六》拼音译文赏析

  • táng
    náo
    chuī
    shí
    èr
    piān
    liáng
    zhī
    bǎo
    jīng
    héng
    weí
    bāo
    liù
  • [
    táng
    ]
    liǔ
    zōng
    yuán
  • bāo
    b
    a
    weí
    hèn
    zhī
    pán
    jīng
    nán
    ān
  • yuē
    jiù
    liáng
    shì
    suí
    jiān
    nán
    jiāng
    hàn
    zhī
    wán
    shèng
    rén
    zuò
  • shén
    yòng
    yǒu
    chén
    yǒng
    zhì
    fèn
    zhòng
    tóu
    móu
    yóu
    zòng
  • huà
    weí
    jiā
    zhōng
    hào
    hào
    hǎi
    weī
    ér
    tóng
    leí
    jiàng
    wáng
  • dìng
    jué
    gōng
    chán
    màn
    wàn
    xuān
    táng
    fēng
    mán
    jiǔ
    xián
    lái
    cóng
  • kǎi
    xuàn
    jīn
    zòu
    xiàng
    xíng
    róng
    zhèn
    wàn
    guó
    wǎng
    gōng

原文: 苞枿ba矣,惟恨之蟠。弥巴蔽荆,负南极以安。
曰我旧梁氏,缉绥艰难。江汉之阻,都邑固以完。圣人作,
神武用。有臣勇智,奋不以众。投迹死地,谋猷纵。
化敌为家,虑则中。浩浩海裔,不威而同。系缧降王。
定厥功。澶漫万里,宣唐风。蛮夷九译,咸来从。
凯旋金奏,象形容。震赫万国,罔不龚。



柳宗元简介
唐朝 诗人柳宗元的照片

柳宗元(773年-819年11月28日)唐宋八大家之一,字子厚,河东人(今山西省运城市永济、芮城一带)。以文学、思想、经学、宗教等领域的成就著称。后世编撰柳宗元作品《柳河东集》传世。