《奉平淮夷雅表。方城命愬守也卒入蔡得其大丑以平淮右》拼音译文赏析

  • fèng
    píng
    huái
    biǎo
    fāng
    chéng
    mìng
    shǒu
    cài
    chǒu
    píng
    huái
    yòu
  • [
    táng
    ]
    liǔ
    zōng
    yuán
  • fāng
    chéng
    lín
    lín
    wáng
    zhì
    zhī
    feǐ
    jiào
    feǐ
    jìng
    huáng
    yǒu
    zhèng
    mìng
  • huáng
    mìng
    wǎng
    shū
    rén
    jiān
    wán
    róu
    huì
    shì
    xún
  • bài
    mìng
    huáng
    zhī
    xùn
    gōng
    hòu
    jué
    rèn
  • wáng
    shī
    xióng
    shì
    shì
    xián
    yǒng
    tāo
  • kòu
    hūn
    kuáng
    gǎn
    dǎo
    jiāng
    shì
    huò
    jué
    xīn
    tǎn
    gāo
    xiāng
  • cháng
    qiú
    máo
    càn
    suí
    zhāng
    yòu
    jiǎn
    zuǒ
    qín
    liáng
  • liáng
    yòu
    gào
    ēn
    róu
    gòng
    ěr
    yǒu
  • weí
    yōu
    shì
    nǎi
    zhēn
    nǎi
    yòu
    weí
    yōu
    zhái
    nǎi
    nǎi
    shǒu
  • shì
    yuán
    huò
    gōng
    duō
    yīn
    dié
    jué
    jiū
    ěr
    é
  • xuě
    yáng
    yáng
    fēng
    lái
    jiā
    hán
    ěr
    xiá
  • yīn
    zhī
    máng
    xuán
    zhī
    é
    shì
    zhèn
    shì
    jiān
    jué
    jiā
  • jiǎo
    shū
    guó
    shì
    zhī
    shì
    rén
    shè
    xíng
    zhū
  • nǎi
    nǎi
    zhǐ
    cài
    yǒu
    hòu
    wán
    shì
    jiā
    yǎng
  • shuǐ
    qīng
    ér
    cài
    rén
    xíng
    weī
    chí
  • cài
    rén
    cài
    fēng
    shú
    cài
    chū
    ěr
  • shì
    kāng
    weí
    yuàn
    yǒu
    shì
    jiū
    shì
    huáng
    shū
  • huáng
    yuē
    nǎi
    gōng
    wén
    weí
    西
    píng
    shì
    yōng
  • neì
    huì
    jiā
    wài
    xíng
    bāng
    shú
    shì
    cài
    rén
    ér
    shuài
    cóng
  • cài
    rén
    shuài
    zhǐ
    weí
    西
    píng
    yǒu
    西
    píng
    yǒu
    weí
    yǒu
    chén
  • chóu
    yǔn
    bāng
    huì
    rén
    miào
    gào
    gōng
    wàn
    fāng

原文: 方城临临,王卒峙之。匪徼匪竞,皇有正命。
皇命于愬,往舒余仁。踣彼艰顽,柔惠是驯。
愬拜即命,于皇之训。既砺既攻,以后厥刃。
王师嶷嶷,熊罴是式。衔勇韬力,日思予殛。
寇昏以狂,敢蹈愬疆。士获厥心,大袒高骧。
长戟酋矛,粲其绥章。右翦左屠,聿禽其良。
其良既宥,告以父母。恩柔于肌,卒贡尔有。
维彼攸恃,乃侦乃诱。维彼攸宅,乃发乃守。
其恃爰获,我功我多。阴谍厥图,以究尔讹。
雨雪洋洋,大风来加,于燠其寒,于迩其遐。
汝阴之茫,悬瓠之峨。是震是拔,大歼厥家。
狡虏既縻,输于国都。示之市人,即社行诛。
乃谕乃止,蔡有厚喜。完其室家,仰父俯子。
汝水沄沄,既清而瀰。蔡人行歌,我步逶迟。
蔡人歌矣,蔡风和矣。孰颣蔡初,胡甈尔居。
式慕以康,为愿有馀。是究是咨,皇德既舒。
皇曰咨愬,裕乃父功。昔我文祖,惟西平是庸。
内诲于家,外刑于邦。孰是蔡人,而不率从。
蔡人率止,惟西平有子。西平有子,惟我有臣。
畴允大邦,俾惠我人。于庙告功,以顾万方。



柳宗元简介
唐朝 诗人柳宗元的照片

柳宗元(773年-819年11月28日)唐宋八大家之一,字子厚,河东人(今山西省运城市永济、芮城一带)。以文学、思想、经学、宗教等领域的成就著称。后世编撰柳宗元作品《柳河东集》传世。