《玉台体十二首》拼音译文赏析

  • tái
    shí
    èr
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    quán
  • luán
    lán
    hóng
    jiàn
    chū
    fèng
    chéng
    dōng
    fěn
    hàn
    xié
    xiāng
    zhú
    shàng
    fēng
  • qíng
    lái
    jiào
    àn
    zhù
    huā
    cōng
  • chán
    juān
    èr
    zhèng
    jiāo
    xiū
    xiāng
    féng
    nán
    tóu
  • shì
    wèn
    jiā
    kěn
    dào
    luò
    huā
    shēn
    chù
    zhǐ
    qīng
    lóu
  • yǐn
    yìng
    luó
    shān
    báo
    qīng
    yíng
    wàn
    yuán
    xiāng
    féng
    kěn
    weī
    xiào
    huà
    píng
    qián
  • zhī
    xiàng
    liáo
    dōng
    yóu
    lái
    chóu
    yán
    jūn
    guài
    jiāo
    xiǎo
    jìn
    xiū
  • lóu
    shàng
    chuī
    xiāo
    guī
    zhōng
    xiù
    lán
    jiā
    jiàn
    jìn
    leì
    chán
    chán
  • leì
    jìn
    shān
    zhěn
    hún
    xiāo
    dài
    mào
    chuáng
    luó
    rěn
    zhù
    xiū
    jiàn
    xiù
    yuān
    yāng
  • jūn
    huā
    shí
    huā
    shí
    jūn
    zhì
    yán
    qián
    shuāng
    yàn
    feī
    luò
    qiè
    xiāng
    leì
  • kōng
    guī
    miè
    zhú
    hòu
    luó
    huǎng
    mián
    shí
    leì
    jìn
    cháng
    duàn
    xīn
    zhī
    rén
    zhī
  • qiū
    fēng
    zhì
    chuī
    jìn
    hòu
    tíng
    huā
    zuò
    jīng
    shí
    bié
    西
    lín
    shì
    sòng
    jiā
  • zuò
    gēng
    shēn
    yuè
    lòu
    hán
    lián
    cháng
    duàn
    zhēng
    gǎn
    xià
    jiē
    kàn
  • zuó
    qún
    dài
    jiě
    jīn
    cháo
    feī
    qiān
    huá
    shì
    gǎo
    zhēn
    guī
  • wàn
    xíng
    rén
    zhì
    shēn
    guī
    weì
    mián
    shuāng
    meí
    dēng
    xià
    sǎo
    dài
    jìng
    tái
    qián

原文: 鸾啼兰已红,见出凤城东。粉汗宜斜日,衣香逐上风。
情来不自觉,暗驻五花骢。
婵娟二八正娇羞,日暮相逢南陌头。
试问佳期不肯道,落花深处指青楼。
隐映罗衫薄,轻盈玉腕圆。相逢不肯语,微笑画屏前。
知向辽东去,由来几许愁。破颜君莫怪,娇小不禁羞。
楼上吹箫罢,闺中刺绣阑。佳期不可见,尽日泪潺潺。
泪尽珊瑚枕,魂销玳瑁床。罗衣不忍著,羞见绣鸳鸯。
君去期花时,花时君不至。檐前双燕飞,落妾相思泪。
空闺灭烛后,罗幌独眠时。泪尽肠欲断,心知人不知。
秋风一夜至,吹尽后庭花。莫作经时别,西邻是宋家。
独自披衣坐,更深月露寒。隔帘肠欲断,争敢下阶看。
昨夜裙带解,今朝蟢子飞。铅华不可弃,莫是藁砧归。
万里行人至,深闺夜未眠。双眉灯下扫,不待镜台前。



权德舆简介: 权德舆,字载之,唐代文学家,天水略阳(今甘肃秦安)人,后徙润州丹徒(今江苏镇江)。在德宗时期,被召为太常博士,改左补阙,迁起居舍人、知制诰,进中书舍人。宪宗时期,拜任礼部尚书、同中书门下平章事,后徙刑部尚书,复以检校吏部尚书出为山南西道节度使。卒谥文,后人称其为权文公。