《送襄阳李尚书》拼音译文赏析

  • sòng
    xiāng
    yáng
    shàng
    shū
  • [
    táng
    ]
  • tiān
    hán
    meí
    liǔ
    dào
    xiāng
    zhōu
    shù
    nuǎn
    rán
    hóng
    zhú
    jiāng
    qīng
    zhǎn
    yóu
  • fēng
    yān
    lín
    xiàn
    shǒu
    yún
    shuǐ
    jiē
    zhāo
    qiū
    shàng
    chūn
    qiū
    xué
    chèng
    wén
    xuǎn
    lóu
  • mén
    sòng
    jīng
    jié
    zhú
    lǐng
    zhū
    hóu
    hàn
    miǎn
    fēn
    róng
    yuán
    jiǎn
    shèng
    yōu
  • shí
    zhuī
    shān
    jiǎn
    xìng
    běn
    jiā
    liú
    feì
    kāng
    shī
    qíng
    mǎn
    zhōu

原文: 天寒发梅柳,忆昔到襄州。树暖然红烛,江清展碧油。
风烟临岘首,云水接昭丘。俗尚春秋学,词称文选楼。
都门送旌节,符竹领诸侯。汉沔分戎寄,黎元减圣忧。
时追山简兴,本自习家流。莫废思康乐,诗情满沃洲。



李益简介: 李益(746-829),唐代诗人,字君虞,出生于陕西姑臧(今甘肃武威),后迁河南郑州。大历四年(769)考取进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游,游历诗文,作诗及散文,留下了大量优秀作品。