《送贾校书东归寄振上人(一作振上人院喜见贾弇兼酬别)》拼音译文赏析

  • sòng
    jiǎ
    jiào
    shū
    dōng
    guī
    zhèn
    shàng
    rén
    zuò
    zhèn
    shàng
    rén
    yuàn
    jiàn
    jiǎ
    jiān
    chóu
    bié
  • [
    táng
    ]
  • beǐ
    fēng
    chuī
    yàn
    shǔ
    shēng
    beī
    kuàng
    zhǐ
    qián
    lín
    shì
    bié
    shí
    qiū
    cǎo
    kān
    pín
    sòng
    yuǎn
  • bái
    yún
    chù
    gēng
    xiāng
    shān
    suí
    xíng
    kàn
    hán
    chéng
    chí
  • weí
    xiàng
    dōng
    zhōu
    rén
    dào
    jiāng
    yān
    huì
    xiū
    shī

原文: 北风吹雁数声悲,况指前林是别时。秋草不堪频送远,
白云何处更相期。山随匹马行看暮,路入寒城独去迟。
为向东州故人道,江淹已拟惠休诗。



李益简介: 李益(746-829),唐代诗人,字君虞,出生于陕西姑臧(今甘肃武威),后迁河南郑州。大历四年(769)考取进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游,游历诗文,作诗及散文,留下了大量优秀作品。