《登夏州城观送行人赋得六州胡儿歌》拼音译文赏析

  • dēng
    xià
    zhōu
    chéng
    guān
    sòng
    xíng
    rén
    liù
    zhōu
    ér
  • [
    táng
    ]
  • liù
    zhōu
    ér
    liù
    fán
    shí
    suì
    yáng
    zhú
    shā
    shǔ
    shā
    tóu
    yàn
    feī
  • hàn
    jūn
    yóu
    diāo
    jǐn
    yún
    zhōng
    zhēng
    shù
    sān
    qiān
    jīn
    zhēng
    xíng
    suì
    guī
  • dìng
    biān
    shǔ
    zhū
    liǔ
    gòng
    sòng
    xíng
    rén
    beī
    jiǔ
    ér
    zuò
    fán
  • chàng
    jìn
    chuī
    shǒu
    xīn
    zhī
    jiù
    guó
    西
    zhōu
    yuǎn
    西
    xiàng
    tiān
    wàng
    xiāng
    jiǔ
  • huí
    tóu
    zuò
    fāng
    shēng
    shēng
    huí
    jìn
    zhēng
    rén
    shǒu
    fán
    yīn
    nán
    fēn
  • shuō
    biān
    qíng
    xiàng
    sài
    yún
    guó
    guān
    shān
    xiàn
    fēng
    shā
    mǎn
    yǎn
    kān
    duàn
    hún
  • jiàn
    tiān
    biān
    qīng
    zuò
    zhǒ
    lái
    chóu
    shā
    hàn
    zhāo
    jūn

原文: 六州胡儿六蕃语,十岁骑羊逐沙鼠。沙头牧马孤雁飞,
汉军游骑貂锦衣。云中征戍三千里,今日征行何岁归。
无定河边数株柳,共送行人一杯酒。胡儿起作和蕃歌,
齐唱呜呜尽垂手。心知旧国西州远,西向胡天望乡久。
回头忽作异方声,一声回尽征人首。蕃音虏曲一难分,
似说边情向塞云。故国关山无限路,风沙满眼堪断魂。
不见天边青作冢,古来愁杀汉昭君。



李益简介: 李益(746-829),唐代诗人,字君虞,出生于陕西姑臧(今甘肃武威),后迁河南郑州。大历四年(769)考取进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游,游历诗文,作诗及散文,留下了大量优秀作品。