《来从窦车骑行(自朔方行作)》拼音译文赏析

  • lái
    cóng
    dòu
    chē
    xíng
    shuò
    fāng
    xíng
    zuò
  • [
    táng
    ]
  • shù
    féng
    shì
    tún
    huái
    怀
    ēn
    bào
    míng
    shū
    liáng
    yǒu
    gǎn
    xué
    jiàn
    cán
    feī
    zhì
  • suì
    bié
    zhū
    shēng
    lái
    cóng
    dòu
    chē
    zhuī
    bīng
    biān
    luò
    huáng
    jīn
    peì
  • chū
    yàn
    nán
    chuí
    yóu
    lái
    chóng
    jīng
    gāo
    lán
    zhàn
    yòu
    lóu
    fán
  • 西
    beǐ
    sān
    biān
    dōng
    nán
    liú
    weì
    shí
    guò
    yún
    cān
    chà
  • jiāng
    jūn
    shī
    ēn
    wàn
    shì
    cóng
    zhì
    jiǔ
    gāo
    tái
    shàng
    báo
    qiū
    fēng
    zhì
  • cháng
    guī
    guī
    lái
    tóng
    zhì
    zhuó
    hái
    yǐn
    feī
    míng
    yòu
    feī
  • chū
    shuǐ
    hán
    qín
    xià
    yōng
    mén
    leì
    chū
    féng
    píng
    jiù
    yán
    zài
    tiān
    jiē
    shì
  • wèn
    cóng
    jūn
    chén
    shào
    nián
    guì
    zhàng
    jiāo
    hǎi
    lún
    shēn
    zhì
  • hàn
    jiāng
    fēng
    hóu
    qīng
    láo
    yuǎn
    shǐ
    使
    jīn
    zhōng
    chéng
  • guì
    rén
    nán
    shí
    xīn
    yóu
    zhī
    huì

原文: 束发逢世屯,怀恩抱明义。读书良有感,学剑惭非智。
遂别鲁诸生,来从窦车骑。追兵赴边急,络马黄金辔。
出入燕南陲,由来重意气。自经皋兰战,又破楼烦地。
西北护三边,东南留一尉。时过欻如云,参差不自意。
将军失恩泽,万事从此异。置酒高台上,薄暮秋风至。
长戟与我归,归来同弃置。自酌还自饮,非名又非利。
歌出易水寒,琴下雍门泪。出逢平乐旧,言在天阶侍。
问我从军苦,自陈少年贵。丈夫交四海,徒论身自致。
汉将不封侯,苏卿劳远使。今我终此曲,此曲诚不易。
贵人难识心,何由知忌讳。



李益简介: 李益(746-829),唐代诗人,字君虞,出生于陕西姑臧(今甘肃武威),后迁河南郑州。大历四年(769)考取进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游,游历诗文,作诗及散文,留下了大量优秀作品。